Về phần chính thê pháo hôi Hứa Thanh Nghi này, trải qua vô cùng thảm, nàng bởi vì ghen ghét Đỗ Tấn Vân, đắc tội Tạ Hoài An, dọc theo đường đi không biết bị Tạ Hoài An đưa cho bao nhiêu nam nhân đùa bỡn.
Đây cũng là nguyên nhân Hứa Thanh Nghi liều mạng thoát khỏi Tạ Hoài An.
Nam chính thâm tình chỉ dành cho nữ chính, đối với người khác đều là vô tình.
Bây giờ nàng... Cũng coi như là đắc tội Tạ Hoài An, bởi vì nàng làm rối loạn kế hoạch của Tạ Hoài An.
Đối phương muốn một chính thê dễ nắm bắt, vốn chọn nàng, nhưng nàng lại chạy trốn.
Nhưng chỉ cần đại tẩu là nàng không cho đối phương cơ hội xuống tay, vậy thì không có việc gì.
Chờ sau này Tạ Uẩn Chi tỉnh, lại điều trị thân thể thật tốt, cẩn thận đừng lây nhiễm vết thương, hoặc là dứt khoát không cho đối phương ra chiến trường.
Tóm lại phải để Thế tử sống sót, Hứa Thanh Nghi mới có cảm giác an toàn.
Thu hồi suy nghĩ, Hứa Thanh Nghi nói: "Nói cho ta một chút phương thức chiếu cố Thế tử đi, đêm nay, ta muốn một mình hầu hạ Thế tử."
Minh Ngọc và Tử Tiêu sửng sốt, sau đó đỏ mặt cúi đầu: "Vâng..."
Bọn họ nhỏ giọng bắt đầu dặn dò các hạng mục cần chú ý của thế tử.
Kỳ thật chỉ là một hai canh giờ mà thôi...
Cũng còn tốt, chú ý xoay người là được, thiếu phu nhân đại khái sẽ không thật sự cùng thế tử chung giường đến hừng đông.
*
Không bao lâu, nha hoàn Tô Diệp ở phía sau bình phong bẩm: "Thiếu phu nhân, nước ấm đã chuẩn bị xong."
Giọng nói của Minh Ngọc và Tử Tiêu im bặt, trong nháy mắt có chút không được tự nhiên, không biết kế tiếp nên đi ra ngoài hay là tiếp tục trông coi Thế tử gia.
Thiếu phu nhân muốn đuổi bọn họ ra ngoài cũng là nên, gã sai vặt vốn không nên ở lại nội viện.
Nhưng bọn họ cũng không yên tâm về Thế tử gia, hi vọng thiếu phu nhân đừng đuổi bọn họ đi mới tốt.
Bọn họ đều đã quen hầu hạ Thế tử gia, đổi lại là người khác, cũng không nhất định hầu hạ tốt như vậy.
"Các ngươi trước hết ở chỗ này trông coi Thế tử gia đi, chờ ta đến rồi lại ra ngoài chờ." Hứa Thanh Nghi tựa hồ nhìn ra hai người xoắn xuýt, rất là rộng lượng nói.
Cổ đại chú ý tránh hiềm nghi, theo lý thuyết không nên lưu lại mấy người bên cạnh Thế tử này hầu hạ, nhưng bên cạnh Thế tử không thể rời khỏi người khác, nếu không xảy ra chuyện nàng gánh không nổi.
Còn nữa Thế tử gia lớn như vậy, phải là gã sai vặt hầu hạ, nếu đổi thành nha hoàn và ma ma hầu hạ.
Vậy chỉ sợ không chịu nổi.
Lý do chính đáng đã có, bốn gã sai vặt của Thế tử cũng thuận lý thành chương lưu lại.
"Vâng." Minh Ngọc và Tử Tiêu thầm thở phào, xem ra, Thiếu phu nhân sẽ không đuổi bọn họ đi.
Bọn họ trung thành và tận tâm với Thế tử, nếu đổi thành người khác đến hầu hạ Thế tử, quả thật không yên lòng.
Phòng tắm, nha hoàn ma ma cùng nhau hầu hạ Hứa Thanh Nghi tắm rửa thay quần áo, nhũ mẫu quan hệ thân cận nhất với nàng đầy mắt đau lòng nói: "Cô nương, người cần gì phải như vậy?"
Gả cho Thế tử giống như phế nhân, nửa đời sau liền bị hủy nha.
Chuyện Tạ nhị gia và Đỗ Tấn Vân đúng là khiến người ta tức giận, nhưng cô nương chung quy là chính thê, về sau nắm giữ tiểu thϊếp còn không phải dễ dàng sao?
Nghe nói dưới gối Thế tử còn có ba người con nuôi, làm mẹ kế cho người ta đâu có dễ dàng như vậy?
Hứa Thanh Nghi cho nhũ mẫu một ánh mắt an tâm: "Ma ma tin tưởng ta, lựa chọn này mới là tốt nhất, nếu quả thật gả cho Tạ nhị gia, ngày lành của ta sẽ chấm dứt."