Nghe cậu nói như vậy, Bé tám phối hợp bay lơ lửng giữa không trung, từ trên cao nhìn xuống đối diện với Sở Từ.
Cặp mắt tròn xoe của nó biến thành hai đường thẳng, giọng máy móc cứ nhảy múa ở trên đỉnh đầu Sở Từ.
“Nhiệm vụ tiếp theo là…”
Nó cố ý tạm dừng vài giây, ra vẻ thần bí.
Sở Từ nhìn thẳng vào nó.
“... Chạm vào bất kỳ bộ phận nào trên người thụ chính trong vòng ba phút!”
Giọng của Bé tám cứ lởn vởn quanh tai Sở Từ.
Trầm ngâm.
Cậu trầm ngâm rất lâu.
Cho đến khi Bé tám gọi nhẹ một tiếng: “Ký chủ?”
Sở Từ mới đột nhiên bừng tỉnh lại.
“Không phải.” Cậu cảm giác mắt mình giật vài cái, do dự mở miệng hỏi: “Chúng mày... Tuyên bố nhiệm vụ thật sự hợp pháp hả?”
Bé tám chớp mắt hai cái như hơi mờ mịt, nhưng nó vẫn thề son sắt nói: “Mong ký chủ yên tâm, nhiệm vụ của tụi tui tuyệt đối hợp pháp mà! Đều căn cứ vào cốt truyện để tuyên bố nhiệm vụ cả!”
Sở Từ bỗng im lặng.
Cậu thầm thở dài trong lòng, cho dù trong lòng vô cùng kháng cự, nhưng cậu cũng không thể không ép bản thân hoàn thành nhiệm vụ do hệ thống tuyên bố.
Có câu “Người đứng dưới mái hiên không thể không cúi đầu”.
Sở Từ thật cẩn thận trở mình, cậu trợn to hai mắt nhìn chằm chằm vào sườn mặt của Quý Yến Lễ trong bóng tối. Bóng tối đen đặc chỉ có thể thấy loáng thoáng khuôn mặt của thiếu niên, ánh đèn lờ mờ ở bên ngoài chiếu rọi sống mũi cao thẳng của anh, đẹp đến kinh hồn.
Đối phương vẫn hít thở đều đều như đang ngủ say, cho nên không hề chú ý tới Sở Từ đang nhích tới gần mình. Sở Từ nuốt một ngụm nước bọt, cậu duỗi đôi tay nhét trong chăn ra, vươn tay tới mặt Quý Yến Lễ.
Đầu ngón tay cảm nhận được độ ấm thì nhanh chóng rụt về, Sở Từ mở to hai mắt, ngón tay treo ở giữa không trung kề sát từng chút từng chút tới thiếu niên nằm bên cạnh. Động tác của cậu cực kỳ chậm, mũi như sắp ngừng thở, chỉ còn lại trái tim nằm trong l*иg ngực đang đập loạn xạ.
Cậu không dám phát ra một chút tiếng động nào vì sợ làm Quý Yến Lễ đang ngủ say bị tỉnh giấc, nhưng bởi vì tư thế nằm nên không thuận tay, Sở Từ bất đắc dĩ hơi chống nửa người trên dậy, cái bóng đổ ra từ dầu cậu bao phủ Quý Yến Lễ.
Nửa phút sau, lòng bàn tay ấm áp chạm vào mặt Quý Yến Lễ, da mặt anh rất mịn màng, mang theo hơi lạnh nhè nhẹ, xương cốt dưới làn da hơi mỏng lộ rõ, nhưng làn da lại không đánh mất độ đàn hồi của cậu thiếu gia ở độ xuân thì.