Sở Từ cụp mắt ngắm nhìn anh, đầu ngón tay chầm chậm trượt từ hàng lông mi của Quý Yến Lễ xuống dưới, tỷ lệ khuôn mặt của đối phương rất cân đối, là một nhân điển hình từ lúc còn trong bụng mẹ.
Sở Từ bất giác ghé sát vào người Quý Yến Lễ hơn, hơi thở dồn dập phả nhẹ dưới mí mắt của đối phương, hàng lông mi dày rậm hơi rung nhè nhẹ, yết hầu cậu lăn lên trượt xuống theo bản năng, ngón tay chạm vào gương mặt của đối phương hơi run rẩy.
Cậu không hề chú ý tới gương mặt của mình lúc này đã đỏ bừng, một hình nhân nhỏ ở trong lòng đang cầu nguyện ba phút này có thể trôi qua nhanh nhanh, cậu giống như là bị mê hoặc vậy, người cứ không ngừng nhích lại gần Quý Yến Lễ hơn.
Thật kỳ lạ.
Trong đầu Sở Từ bỗng nảy ra một suy nghĩ hoang đường.
… Muốn hôn Quý Yến Lễ.
Ánh mắt của cậu dừng lại ở trên đôi môi mỏng đỏ hồng của Quý Yến Lễ, khóe môi cong cong bẩm sinh trông thật sự rất phù hợp để hôn môi. Sở Từ đột nhiên thở dồn dập, ánh mắt nhìn chăm chú vào hai cánh môi kia cũng dần dần trở nên cực nóng, như có thể xuyên qua lớp da môi mỏng để trông thấy mạch máu và dây thần kinh được ẩn giấu bên dưới.
Đầu ngón tay hơi lạnh vẫn đang di chuyển trên gò má Quý Yến Lễ. Thỉnh thoảng, Sở Từ lại ấn nhẹ giữa hàng lông mày xinh đẹp của đối phương. Chốc lát sau, cậu lại khoanh tròn ở đuôi mắt của Quý Yến Lễ, trên da mặt trắng nõn của anh để lại dấu tay đo đỏ chị thuộc về mình cậu.
Cậu chầm chậm nhích từng chút một tới gần môi Quý Yến Lễ, hơi thở của hai người đan xen vào nhau, hơi thở nóng rực của cậu sắp làm ướt cánh mũi của Quý Yến Lễ, xung quanh vô cùng yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng tim đập nhanh như đánh trống của Sở Từ đang không ngừng phá vỡ đêm khuya tĩnh mịch.
Ngón tay của Sở Từ cọ nhẹ qua cằm của anh, chạm nhẹ vào cần cổ thon dài của đối phương. Sau khi đầu ngón tay bất cẩn chạm vào yết hầu Quý Yến Lễ, người vẫn luôn im lặng lại bất ngờ kêu rên hai tiếng.
Âm thanh này trực tiếp kéo lý trí hỗn loạn của Sở Từ quay về, ánh mắt đυ.c ngầu của cậu bỗng hội tụ lại. Mất hai giây để sửng sốt, cậu bỗng nhớ ra chuyện mình suýt đã làm.
Điên... Điên rồi!
Vừa rồi, vậy mà, vậy mà cậu thật sự muốn hôn Quý Yến Lễ!!
Sở Từ bụm miệng mình đầy khó tin, hai con ngươi đang run rẩy. Cậu lập tức bật dậy, như thấy thứ gì đó không sạch sẽ mà nhanh chóng lùi ra sau.