Xuyên Thành Nữ Phụ Văn Thời Niên Đại

Chương 22: tráo dâu không thành

Tang Thu nhìn cô gái nhỏ nhắn trông vô cùng chật vật trước mặt mình. Vừa rồi, Tang Thu đã cứu cô gái bị trói trong chuồng lợn ra ngoài. Cô ấy mặc một bộ quần áo cũ, sau khi được Tang Thu giúp tháo dây trói, thậm chí còn chưa kịp nói một lời cảm ơn đã lập tức xông ra ngoài.

Tang Thu đứng ngây ra nhìn bóng dáng người phụ nữ chạy đi xa, mãi một lúc sau mới hoàn hồn lại, cất bước đi theo.

Thời điểm Tang Thu từ sân sau ra đến sân trước, mọi thứ đã trở nên hỗn loạn, những người xung quanh đứng xem náo nhiệt đều đang xôn xao bàn tán. Ánh mắt của Tang Thu dừng lại ở hai người phụ nữ đứng cạnh chú rể, một trong hai người chính là cô gái vừa bị trói trong chuồng lợn, còn người kia, nhìn bộ váy màu xanh đang mặc thì hẳn là cô dâu của ngày hôm nay.

Sau đó chính là một màn hài kịch. Hóa ra cô dâu thật lại chính là người vừa bị trói trong chuồng lợn, còn cô gái mặc váy xanh là em gái của cô dâu. Hai người là chị em sinh đôi, nhưng lớn lên không hề giống nhau. Cô dâu thật sự mang vẻ đẹp thanh lịch, gương mặt trái xoan, đường nét dịu dàng thanh tú, còn cô em gái thì kém sắc hơn một chút, khuôn mặt có phần thô kệch.

Có lẽ là một người giống mẹ, một người giống ba, nếu không nói là sinh đôi thì thực sự chẳng ai nhận ra.

“Chậc chậc, nhà lão Hoàng đúng là quá đáng, làm sao có thể làm chuyện thiên vị như thế này? Cũng quá bất công rồi! Hôn sự của con gái lớn lại để cho con gái nhỏ, đây đâu phải là đồ vật muốn cho là cho đâu chứ.”

“Đúng thế, ngày thường nhà lão Hoàng vốn không thích cô con gái lớn, nhưng không ngờ lại làm ra chuyện như vậy!”

“Thật là biết người biết mặt khó biết lòng, nói không chừng cô con gái lớn này là nhặt được đấy, nếu không thì sao lại bất công đến thế!”

Nghe những lời bàn tán xung quanh, sắc mặt người nhà họ Hoàng tái xanh, nhưng chuyện đã bị vạch trần, còn biết làm thế nào đây? Nếu đợi sau khi xuất giá rồi mọi chuyện bị bại lộ thì cũng không sao, dù gì thì gạo cũng đã nấu thành cơm, đến lúc đó, dù nhà trai không vừa lòng, cũng chỉ có thể miễn cưỡng chấp nhận.

Vấn đề là bây giờ cô dâu còn chưa xuất giá. Nhìn vẻ mặt khó coi của chú rể, phía nhà gái đành phải để cô dâu thật tắm rửa rồi ra ngoài tiếp tục buổi lễ. Cô con nhà họ Hoàng thì không chịu nhượng bộ, cuối cùng bị người nhà nhốt vào trong phòng mới chịu yên tĩnh.

Nhìn con gái lớn ra khỏi cửa, còn trong nhà vang lên tiếng khóc thút thít của con gái nhỏ, người nhà họ Hoàng chỉ cảm thấy đau đầu không thôi.

Kế hoạch vốn đã được tính toán cẩn thận: giấu con gái lớn đi, chờ con gái nhỏ hoàn thành hôn lễ thì không còn đường lui, thậm chí bà Hoàng còn cố ý dặn con dâu trông chừng ở nhà vệ sinh. Nhưng người tính không bằng trời tính, vừa hay con dâu nhà họ Hoàng nghe nói đang chuyển đồ cưới lên xe, liền tò mò chạy ra sân trước hóng hớt, ai ngờ chỉ trong vài phút ngắn ngủi đã xảy ra chuyện lớn.

Dọc đường đi đưa dâu, câu chuyện tráo đổi cô dâu khiến những người đưa dâu trên đường bàn tán không ngớt. Khi đến nhà trai, thím Vương Vương và dì Lý nghe nói chuyện xảy ra ở nhà họ Hoàng đều cảm thấy gia đình này thật kỳ lạ.

“Sao lại làm như vậy được chứ? Đều là con gái ruột cả, dù là lòng bàn tay hay mu bàn tay cũng đều là thịt, con gái lớn không phải con gái chắc? Tôi nói này, sau này đừng qua lại với nhà họ Hoàng nữa, thật chẳng tử tế chút nào, thím nói xem nhà ai mà lại làm ra chuyện như vậy chứ?” Dì Lý bực bội nói.

Tang Thu ngồi bên cạnh im lặng không nói gì, vì cô bỗng nhớ ra bản thân (tức nguyên chủ) cũng bị người nhà sắp xếp gả vào nhà họ Thích.

Khụ khụ, đúng là hơi xấu hổ.