Xuyên Thành Nữ Phụ Văn Thời Niên Đại

Chương 21: đón dâu

“Thím Vương, thím làm gì vậy?”

“Chạm con một chút để lấy may.” Thím Vương cười tươi rói trả lời, nụ cười tràn ngập sự hoà ái.

Lúc này, Tang Thu cũng đang ngẩn người, đột nhiên cô nhận ra dường như vận may của mình đặc biệt tốt, tốt đến mức cô có cảm giác như ông trời đã ban bàn tay vàng cho cô.

Khụ khụ, chắc là trùng hợp thôi, có lẽ cô nghĩ nhiều rồi.

Tang Thu và thím Vương đi đến nhà của người sắp tổ chức đám cưới. Vừa bước vào cửa, Tang Thu đã cảm nhận được một ánh mắt đang đánh giá mình, đó là một người phụ nữ khoảng hơn bốn mươi tuổi, Tang Thu đoán đó là họ hàng của thím Vương, cũng chính là mẹ chú rể.

Thím Vương cũng nhận ra ánh mắt đánh giá của chị họ mình, vội kéo người phụ nữ đó lại rồi bảo Tang Thu ngồi tạm một lát, sau đó bà ấy cùng người phụ nữ kia đi vào trong nhà.

Tang Thu tìm một chỗ ngồi xuống, khoảng mười phút sau, thím Vương và người phụ nữ kia quay ra.

Thím Vương bảo Tang Thu gọi người phụ nữ đó là dì Lý,còn nói cô hãy đi cùng đội đón dâu.

Vì thím Vương và Tang Thu đến khá sớm, lúc này mới chỉ tám giờ sáng, trong khi bên nhà trai dự định tám giờ rưỡi sẽ xuất phát đi đón dâu. Sau khi nghe chuyện xảy ra trên xe lúc nãy, dì Lý lập tức quyết định để Tang Thu cùng đi đón dâu để lấy chút vận may.

Dì Lý là người rất tin vào phong thủy và những điều tâm linh, cực kỳ chú trọng những điều này, nên đối với người có "phúc khí" như Tang Thu, dì Lý càng nhìn càng thích.

Dì Lý rất hào phóng, trực tiếp đưa cho Tang Thu một phong bao lì xì.

Nhà có giàu, không ngại phô trương.

Nhận được lì xì, Tang Thu cũng ngại ngùng không dám từ chối.

Chú rể lúc đầu nghe nói phải dẫn theo một người phụ nữ lạ mặt để đi đón dâu thì không vui, nhưng khi nhìn thấy Tang Thu, mọi sự không vui trong lòng liền bay biến.

Xinh đẹp như vậy, dẫn theo đi cũng nở mặt mày, hơn nữa còn là phụ nữ đã có chồng, an toàn, không sợ cô dâu ghen.

Được rồi, ổn thỏa.

Đội đón dâu dùng xe đạp và một chiếc máy cày. Nghe nói nhà gái ở một ngôi làng gần thị trấn, dùng máy cày để chở đồ cưới.

Lúc đi, thùng xe máy cày không chở gì nên Tang Thu ngồi trong thùng xe phía sau, lắc lư suốt quãng đường. Đến nơi, tay Tang Thu hơi đau vì phải bám chặt vào thành xe để giữ thăng bằng, lòng bàn tay cô đỏ ửng, đau rát.

Trong đội đón dâu nhà trai, Tang Thu xinh đẹp nổi bật nên thu hút không ít ánh mắt. Sau khi chú rể giải thích vài câu, ánh mắt tò mò đánh giá của mọi người cũng ít đi.

Chú rể vào nhà không lâu thì bế cô dâu ra. Nhà gái không cho ồn ào, chỉ cho phép chú rể vào một mình bế cô dâu ra, khi được bế ra, đầu cô dâu vẫn phủ khăn voan đỏ.

Cô dâu mặc bộ đồ mới màu xanh, nhưng đầu lại phủ khăn đỏ, trông khá kỳ quặc, Tang Thu không nhịn được mà nhìn thêm mấy lần.

Người thời đại mới, kết hôn cũng biết chơi trội ghê!

Cô dâu ngồi lên máy cày, đồ cưới cũng lần lượt được chuyển lên xe…

Tang Thu thấy việc chuyển đồ cưới vẫn cần thêm thời gian, nên quyết định đi tìm nhà vệ sinh giải quyết nhu cầu cá nhân.

Xung quanh có khá nhiều người đang xem náo nhiệt, nhưng không ai vào sân nhà gái, tất cả đều đứng bên ngoài.

Tang Thu hỏi một cô gái trẻ trong đám đông vị trí nhà vệ sinh, sau khi biết rõ thì đi thẳng đến sân sau. Vừa bước vào nhà vệ sinh, Tang Thu thấy hai con lợn trong chuồng trợn mắt nhìn mình, suýt chút nữa nhảy dựng lên.

Ở nông thôn, việc đặt nhà vệ sinh cạnh chuồng lợn khá bình thường. Một căn phòng được ngăn cách bởi một bức tường gạch đất cao hơn một mét, một bên là nhà vệ sinh, bên kia là chuồng lợn.

Nhưng bị hai con lợn nhìn chằm chằm, Tang Thu thật sự không thoải mái.

Chủ yếu là vì kiếp trước, Tang Thu là một cô gái lớn lên trong nhung lụa, ở nhà họ Thích thì nhà vệ sinh và chuồng lợn luôn tách biệt, đột nhiên thấy hoàn cảnh này, Tang Thu chịu không nổi.

Có câu: "Từ nghèo thành giàu thì dễ, từ giàu thành nghèo thì khó."

Tang Thu cảm thấy mình chính là như vậy, dù có thích nghi được thì cũng cần một quá trình, để cô thích nghi ngay lập tức là điều không thể.

Tang Thu định rời đi, vừa quay người lại thì đột nhiên nghe thấy một tiếng rên khẽ, âm thanh phát ra từ phía chuồng lợn.

Trong đầu Tang Thu hiện lên hàng loạt dấu chấm hỏi... Đó hình như là tiếng người?!

Hơn nữa, là giọng của một người phụ nữ!