Sau Khi Trở Thành Người Dẫn Đường Đỉnh Cấp, Được Các Đại Lão Theo Đuổi

Chương 26: Bé đáng yêu ngủ luôn rồi

“Chắc chắn là không rồi.” Hoắc Lẫm đáp với giọng điềm tĩnh. “Cứ làm theo cách của em là được.”

“Nhưng Nyx trông như không thoải mái lắm.”

“Đó không phải đau đớn gì đâu.” Hoắc Lẫm ngừng lại, tìm từ để giải thích: “Nó giống như việc nhổ răng vậy. Các người dẫn đường khác sẽ loại bỏ phần răng sâu và trám lại, còn em thì dứt khoát nhổ răng hỏng để mọc răng mới luôn. Đau chỉ là tạm thời, nhưng sau đó cảm giác sẽ tốt hơn nhiều.”

Du Hạ bật cười trước hình ảnh so sánh thú vị này. Hồi nhỏ, chính ba cô cũng từng nhổ răng cho cô theo cách đó — đau một chút rồi mọi thứ sẽ tốt hơn.

Thực tế, Hoắc Lẫm cố tình chọn một cách mô tả đơn giản và không gây hiểu lầm. Cảm giác thực sự mà Nyx và các lính gác khác trải qua... phức tạp hơn nhiều.

Anh bổ sung thêm: “Trong cảnh giới tinh thần, em không cần tiếp xúc trực tiếp với tinh thần thể của họ. Làm vậy sẽ tiêu hao quá nhiều tinh thần lực. Chỉ cần sửa chữa thôi là được rồi.”

*Nhưng hãy để dành những cái chạm của em cho tôi nhé.*

Du Hạ gật đầu, ghi nhớ lời anh.

Lính gác tiếp theo bước vào là Baru. Anh ta ngồi trên ghế, khép chặt hai chân, hai tay đặt trên đầu gối trông rất căng thẳng.

“Đừng lo,” Du Hạ nhẹ nhàng an ủi, nụ cười dịu dàng giúp anh ta bình tĩnh hơn.

Cô phát hiện rằng việc dẫn dắt tinh thần không khó như cô nghĩ. Lần đầu với Hoắc Lẫm là tình cờ, lần thứ hai với Nyx giúp cô nhanh chóng nắm bắt được quy trình. Chỉ cần loại bỏ hoàn toàn những phần bị hỏng và thay thế bằng cái mới là được.

Baru gật đầu mạnh mẽ, trông có vẻ rất tin tưởng, mở rộng cảnh giới tinh thần của mình ra trước cô.

Du Hạ nhắm mắt lại, chỉ trong vài phút đã hoàn thành xong.

Khi mọi thứ kết thúc, Baru mỉm cười cảm ơn cô, nhưng giọng nói lắp bắp và dáng vẻ ướt đẫm mồ hôi, khuôn mặt đỏ bừng, bước đi xiêu vẹo cho thấy anh ta đã trải qua một “chuyến phiêu lưu” không dễ dàng.

Các lính gác tiếp theo lần lượt bước vào và bước ra với dáng vẻ tương tự — có người run chân, có người phải vịn tường để giữ thăng bằng.

Trong lúc đó, Hoắc Lẫm đề nghị Du Hạ nghỉ ngơi. Nhưng cô cảm thấy không mệt mỏi mà chỉ hơi đói bụng. Sau một bữa ăn no và vài ly nước, cô lại tiếp tục công việc của mình.

Tổng cộng có tám lính gác, bao gồm cả Nyx, nên cô đã mất khoảng một tiếng đồng hồ để hoàn thành.

Tốc độ và lượng tinh thần lực mà cô sử dụng vượt xa dự đoán của Hoắc Lẫm. Ban đầu, anh ước tính tinh thần lực của cô ở mức B, dựa trên sự không ổn định mà anh cảm nhận được khi cô hỗ trợ anh lần đầu. Hiệu quả lúc đó rất tốt nhưng cô lại kiệt sức sau khi hoàn thành.

Tuy nhiên, lần này, Du Hạ đã cải thiện đáng kể. Dù tinh thần lực của cô vẫn chưa hoàn toàn ổn định nhưng mức độ mà cô đạt được đã vượt xa cấp B.

“A, em xong nhiệm vụ rồi~!” Du Hạ vươn vai, trên môi nở nụ cười rạng rỡ. Nhưng ngay sau đó, cô ngáp dài rồi ngả người về phía Hoắc Lẫm.

Đồng tử Hoắc Lẫm co lại, anh nhanh tay đỡ lấy cô.

Du Hạ đã ngủ thϊếp đi. Hơi thở cô phát ra rất đều đặn, khuôn mặt nhỏ của cô ửng lên sắc hồng nhẹ nhàng.

Hoắc Lẫm thở phào nhẹ nhõm rồi bế cô rời khỏi phòng dẫn dắt dành cho người dẫn đường.

“Du Hạ ổn chứ?” Nyx bước tới ngay, các lính gác khác cũng vội vã vây quanh, ánh mắt đầy vẻ lo lắng nhìn cô gái nhỏ.