Thập Niên 60: Cô Em Gái Bị Lạc Đường Quay Về Rồi

Chương 12: Tin tức (3)

Trước đó Tào Vân Chiêu chưa có tin tức chính xác, Thẩm Phượng Nghi sợ con dâu vội vã đến vùng núi hẻo lánh tìm người thì không an toàn, nên chưa nói địa chỉ. Nào ngờ con dâu út lại đi xe đêm về hỏi.

Thẩm Phượng Nghi muốn cho con dâu nghỉ ngươi nửa ngày, nhưng biết khuyên cũng khuyên không nổi, nên định nhờ con trai lớn kiếm vé giường nằm đi Hàng Thành cho Tiểu Vũ.

Đúng lúc này, chị Lâm bưng bát mì lớn ra, trên có hai quả trứng ốp, Thẩm Phượng Nghi giục: “Tiểu Vũ, ăn chút lót dạ đi, nếu đúng là Tiểu Như, sau này con còn bận lắm đấy!”

Tần Vũ cầm đũa, lại hỏi: “Mẹ, bác cả của U U nói sao? Mẹ vừa bảo, giờ đứa bé đó đang học trung cấp ở Hàng thành à? Sức khỏe thế nào?”

“Khỏe, nghe nói cũng được, chỉ là…” Thẩm Phượng Nghi do dự, bảo chị Lâm đi làm việc, rồi khẽ nói: “Mẹ nói với con, con nhớ chuẩn bị tâm lý trước.”

Tần Vũ lập tức đặt đũa, ngồi thẳng người: “Mẹ, mẹ nói đi, con chịu được!”

Thẩm Phượng Nghi thở dài: “Con đừng căng thẳng, không nghiêm trọng đến thế, chỉ là trong điện thoại Vân Chiêu có mơ hồ nhắc một câu, nói cô gái này trộm đồ, bị bắt quả tang, ầm ĩ đến tận chỗ chủ nhiệm lớp.”

Thấy con dâu không lên tiếng, Thẩm Phượng Nghi lại khuyên nhủ: “Đứa bé rời nhà lúc mới năm tuổi, bao năm sống nhà khác, tính tình chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, hơn nữa lớn lên ở nông thôn, vật chất hẳn là rất thiếu thốn, nhất thời hồ đồ cũng là chuyện có thể hiểu được, đợi con bé về rồi, chúng ta hẵng từ từ dạy. Không giấu gì con, trong lòng mẹ, Tiểu Như mãi là bảo bối…”

Bà cụ vốn định khuyên nhủ con dâu, nhưng nói đến đây lại tự mình rưng rưng, không dám tưởng nếu đúng là con nhà mình, vậy bao năm qua nó đã phải chịu biết bao khổ sở?

Đại học lao động kia, bà cụ đã đặc biệt hỏi thăm qua, ở đấy toàn làm việc nặng của trai tráng, mở núi đào kênh, ngay cả phụ nữ nông thôn bình thường cũng chưa chắc làm nổi.

Đứa bé học giỏi vậy, nếu có lựa chọn khác, e là đã chẳng đến cái đại học lao động vớ vẩn gì đó.

Tần Vũ lại mạnh mẽ hơn bà cụ tưởng, bao năm qua, hoàn cảnh con gái nông thôn bà đã sớm thấy nhiều rồi, thậm chí từng nghĩ, liệu có khi nào Tiểu Như không được đi học không? Hay có khi nào mười sáu mười bảy tuổi đã phải làm vợ người ta? Hiện giờ tình hình tốt hơn bà dự đoán nhiều.

Bà lau nước mắt cho mẹ chồng: “Mẹ, không sao hết, chỉ cần người khỏe mạnh, chúng ta đón về rồi từ từ dạy.”

Lại an ủi bà cụ: “Con bé có thể đi học trung cấp, chứng tỏ bao năm qua có đọc sách, không dựa vào chúng ta, nó cũng biết tự đi ra một con đường, thế này đã tốt hơn con nghĩ nhiều rồi.”

Thẩm Phượng Nghi lau nước mắt, gật đầu: “Ừ, ừ! Người khỏe mạnh là tốt rồi.” Đợi bình tĩnh lại, bà cụ nói với con dâu: “Tiểu Vũ, mẹ đi cùng con! Ở nhà đợi mẹ cũng sốt ruột.”

Tần Vũ khuyên nhủ hai câu, nhưng thấy mẹ chồng kiên quyết thì cũng không nói gì thêm, định sáng ra nhờ anh cả và chị dâu khuyên tiếp.



Sáng sớm, vợ chồng Hứa Hoài An phát hiện Tần Vũ, người vốn đang dạy học ở huyện Giang Thành phía nam, đã về, đều có chút ngạc nhiên.

Hôm nay Tào Vân Hà mặc áo khoác len mịn màu xám xanh, quần vải kaki đen, đôi giày da cũ bảy tám phần, thoa chút kem Bạch Tước Linh. Dù lớn hơn Tần Vũ bảy tám tuổi, nhưng so với Tần Vũ thường xuyên rong ruổi bên ngoài, trông bà ấy có vẻ trẻ hơn chút.

Bà ấy bước tới nắm tay Tần Vũ: “Tiểu Vũ, em cũng cố chấp quá rồi, chỉ để hỏi địa chỉ mà còn lặn lội chạy về một chuyến. Đợi bên này có tin xác thực, nhất định mọi người sẽ nói với em mà!”

Tần Vũ ôn hòa đáp: “Cũng lâu rồi em chưa về thăm mẹ nên tiện đường về một chuyến. Chị dâu, anh cả, hai người vẫn khỏe chứ? Mấy tháng nay công việc của U U thế nào rồi?”

“U U tốt lắm, chỉ là đơn vị quá bận, thường xuyên phải xuống cơ sở, giờ lại không biết đi đâu khảo sát rồi, ba bốn ngày chưa thấy về nữa.” Tào Vân Hà ngừng một chút, rồi nói: “Con lớn rồi, bọn chị cũng không quản nổi, nó bảo giờ có đơn vị lo, bảo chị đừng lo lắng nữa.”

Nhắc đến con gái, niềm tự hào và vui mừng trong lời nói của Tào Vân Hà không thể nào giấu nổi. Hứa Hoài An khẽ ho một tiếng, bà ấy mới phản ứng lại, lúc này nói chuyện này không hợp lắm, bèn đổi chủ đề: “Tiểu Vũ, đợi em đón Tiểu Như về, để hai chị em nó thân thiết với nhau dắt nhau đi chơi vậy.”