Khi trở về lều, Hàn Dịch tìm gặp Hứa Mộng Du để giải thích về chuyện hôm nay, đồng thời cũng nói rõ với Thẩm Tinh Hoài rằng không ai trách cậu cả.
Những ngày sau mọi người còn phải sống chung, Hứa Mộng Du không muốn gây gổ. Nếu thực sự cãi nhau, người bị cả mạng xã hội chỉ trích chắc chắn sẽ là cậu.
Cậu nói: “Anh bảo cậu ấy quay lại đi. Thật ra Savion cũng không trách cậu ấy đâu. Bảo cậu ấy đừng để bụng.”
Một lát sau, Hàn Dịch đã dẫn người quay lại.
Đến giờ gửi tin nhắn rung động, nhưng tối nay có chút thay đổi. Không còn gửi tin nhắn nữa, mà viết lời nhắn lên thẻ.
Trên đảo có một căn nhà gọi là “nhà rung động”, bên trong có tám tủ nhỏ, mỗi tủ dán tên của một người. Mọi người sẽ viết lời mình muốn nói rồi đặt vào tủ của người đó.
Hứa Mộng Du là người đầu tiên viết xong thẻ mà không hề lưỡng lự, cậu lập tức đem thẻ đi đặt.
“Cậu nhanh ghê luôn ấy!” Lương Thành vẫn còn phân vân không biết nên viết cho ai, vậy mà cậu đã xong xuôi.
“Khó lắm sao?” Hứa Mộng Du hỏi lại.
Rung động với ai thì viết cho người đó, chẳng phải xong chuyện sao?
Hai mươi phút sau, đạo diễn thông báo có thể lấy giấy nhắn.
Mọi người theo thứ tự giường ngủ lần lượt ra lấy.
Lương Thành là người ra đầu tiên, lúc quay về mặt mày tươi rói, hoàn toàn khác với hai đêm trước, có vẻ như anh đã nhận được lời nhắn.
Tiếp đến là Hàn Dịch. Ảnh đế đúng là ảnh đế, trên mặt không để lộ chút cảm xúc nào, khiến người ta không đoán nổi.
Thẩm Tinh Hoài về với nét mặt trầm lặng, trông không được vui lắm.
Rồi đến Hạ Tư Lễ, khuôn mặt luôn lạnh nhạt của anh khiến người khác không thể đọc vị.
Cuối cùng là Hứa Mộng Du. Tối nay, cậu nhận được một tấm thẻ với nội dung rất ngắn gọn, chỉ có ba từ:
[Chúc ngủ ngon.]
……………….
【Giống như đang đóng phim điệp chiến vậy, biểu cảm của mỗi người đều rất đáng để phân tích!】
【Tôi nói được không? Tôi đã bị ba từ "chúc ngủ ngon" làm rung động rồi.】
【Bắt tay, tôi cũng rung động!】
【Anh cơ bắp trông vui vẻ quá, tôi đoán chắc là cô gái chụp ảnh cùng anh ấy hôm nay viết. Là Bạch nữ thần hay Sa Sa đây?】
【Anh trai hôm nay có vẻ tâm trạng không tốt, chẳng lẽ vẫn chưa điều chỉnh được?】
【Nam số 5 lại được ba phiếu, thật tò mò ai là người bền bỉ không thay đổi mà cứ bỏ phiếu cho anh ta thế?】
【Tôi nghĩ anh Thẩm và ảnh đế đang viết cho nhau, hôm nay họ vừa chụp ảnh cùng, lại còn nấu ăn chung, chắc chắn có điện.】
Hứa Mộng Du nhìn quanh trong lều, ánh mắt lướt qua bốn người đàn ông khác. Rốt cuộc ai trong số này đang "nuôi cá" với cậu vậy?
Chỉ ba từ "chúc ngủ ngon," đơn giản nhưng lại vô cùng quyến rũ.
Chẳng lẽ đây là nhiệm vụ hôm nay của "thợ săn" sao?
Cạnh đó, Hứa Mộng Du liếc nhìn Hạ Tư Lễ đang cầm một tấm thẻ trên tay. Anh đọc đi đọc lại nhiều lần, trên thẻ chỉ viết ngắn gọn bốn chữ:
[Anh thật nam tính!]
Hứa Mộng Du giả vờ ghé lại xem tấm thẻ: “Viết gì mà đọc lâu vậy?”
Hạ Tư Lễ nhanh chóng nhét tấm thẻ vào balo, kéo chăn nằm xuống: “Ngủ thôi.”
Hứa Mộng Du hơi bối rối. Buổi livestream sắp kết thúc mà nhiệm vụ của cậu vẫn chưa hoàn thành.
Cuối cùng, cậu chỉ còn cách quay sang nhìn Hạ tư Lễ.
Cậu nằm nghiêng, đối diện khuôn mặt của Hạ Tư Lễ, rồi hỏi: “Người Pháp trước khi đi ngủ thường nói gì nhỉ?”
Hạ Tư Lễ đáp một câu bằng tiếng Pháp, phát âm chuẩn đến mức khiến cậu dù không hiểu nghĩa cũng thấy rất hay.
“Câu đó nghĩa là gì vậy?”
Hứa Mộng Du định dẫn dụ anh nói ra hai chữ "chúc ngủ ngon," nhưng Hạ Tư Lễ lại đáp: “Học thuộc đi, tôi sẽ nói cho cậu biết.”
Thế là Hứa Mộng Du học theo anh ba lần.
“Học nhanh thật.”
Nghe anh khen, Hứa Mộng Du hơi ngượng ngùng, mím môi cười: “Vậy câu đó dịch sang tiếng Trung là gì?”
Hứa Mộng Du khẽ nhếch khóe môi, ánh mắt đen láy sáng như ngôi sao, từ tốn nói: “Chúc ngủ ngon, cậu bạn cùng phòng nhỏ.”