Sau Khi Tận Thế Buông Xuống, Cô Một Đường Chơi Trò Câm Lặng

Chương 18

Editor: L’espoir

*

Quần áo trên người người đàn ông trung niên cũng bị rách thành từng mảnh, ngay cả giày cũng bị rách, chỉ có chiếc vòng tay là vẫn giữ nguyên trạng, bị văng ra và rơi vào một góc cửa.

Không ngờ công năng của màn hình ảo vẫn sử dụng tốt, dưới sự va chạm, màn hình bật mở, đang lơ lửng giữa không trung, yên lặng sáng lên.

Màn hình hiện ở giao diện màn hình khóa, trên đó có một bức ảnh nhận được cách đây bốn mươi phút, nền trắng, chữ đen.

Cũng giống như tin nhắn mà Bùi Nhiễm đã nhận được.

Bùi Nhiễm liếc nhìn màn hình, rồi ngồi xổm xuống, cẩn thận kiểm tra hiện trường vụ nổ.

Quan sát gần như vậy, cô lại bác bỏ phán đoán vừa rồi của mình——

Hiệu ứng nổ tung này trông rất quen thuộc.

Các mảnh vỡ phân bố đều, khoảng cách bắn tung tóe không xa, vô cùng gọn, hoàn toàn không giống như dấu vết do vụ nổ đơn điểm từ trong ra ngoài để lại, mà giống như một loại vũ khí của thế giới kia—— súng cực nổ.

Súng cực nổ là một loại vũ khí đặc biệt có thể tấn công vào một điểm cố định từ khoảng cách xa, xuyên qua mọi vật cản, trong phạm vi bao trùm được chỉ định, mọi vật thể sẽ bị sức công phá mạnh mẽ xé thành từng mảnh.

Trên mặt đất để lại dấu vết hình cung bị thiêu đốt, ngón tay của Bùi Nhiễm chạy dọc theo hình cung về phía trước, gạt bỏ những mảnh thịt vụn che khuất.

Hình cung kéo dài đến tận cánh cửa chung cư.

Đây là một vòng tròn hoàn hảo, có bán kính khoảng một mét, giống hệt dấu vết do súng cực nổ để lại.

Trong phạm vi vòng tròn, cánh cửa không bị hư hại gì, vòng tay cũng ở đó, nhưng người đã không còn, đuôi và chân sau của con chó kia rơi vào trong phạm vi này cũng vỡ theo, nếu là súng cực nổ, điều đó có nghĩa là vũ khí đã được hiệu chỉnh chính xác đến mức năng lượng có thể tác động vào sinh vật.

Nói cách khác, nó lấy nạn nhân làm trung tâm, tạo ra một vòng tử thần trong bán kính khoảng một mét.

Có thể suy luận một cách hợp lý rằng tất cả các sinh vật, bao gồm cả con người, khi bước vào vòng tử vong này cũng sẽ bị xé thành từng mảnh.

Bùi Nhiễm kiểm tra xong, cô không còn để ý tới những mảnh vụn đầy trời đầy đất nữa, trực tiếp kéo chiếc hộp giấy nhỏ ở cửa vào trong, rồi đóng cửa lại lần nữa, khóa trái.

Mặt ngoài hộp bị bắn đầy máu me và thịt vụn, Bùi Nhiễm đi vào bếp tìm một miếng giẻ để lau sạch chúng.

Sau khi rửa sạch vết máu trên tay, Bùi Nhiễm cầm một con dao gọt hoa quả, cắt mở thùng giấy ra.

Là thực phẩm cô mua trên mạng vào hôm qua, có lẽ đã được giao vào sáng nay trong khi cô còn đang ngủ.

Mở hộp giấy nhỏ ra, bên trong chứa đủ loại đồ hộp và bánh quy nén, được xếp ngay ngắn gọn gàng.

Có tài nguyên trong tay, Bùi Nhiễm yên tâm hơn nhiều.

Cô sắp xếp lại suy nghĩ của mình.

Đây không phải diễn tập, cũng không phải trò chơi, đây là một cuộc tấn công thực sự, máu thịt của người chết không thể nào làm giả được, Bùi Nhiễm mới vừa ngửi vừa sờ xong.

Hiện tại xem ra, có thể tổng kết ra được nguyên nhân tạm thời là do nói chuyện.

Lên tiếng là sẽ chết.

Thậm chí ngay cả một từ tượng thanh như “A” cũng không được.

Con người không được, nhưng động vật thì được, con chó nọ vừa rồi cũng “ẩu” một tiếng, nhưng không có chuyện gì xảy ra.

Bùi Nhiễm liên tục quan sát ba cuộc tấn công, đếm thời gian bằng giây, từ lúc mở miệng đến khi tự nổ, ước chừng ba giây.

Cứ như thể có thứ gì đó cần tốn ba giây mới có thể xác nhận rằng những người này đang nói chuyện vậy.

Nếu hình ảnh cảnh báo đó nói đúng, không chỉ nói chuyện, nhắn tin cũng sẽ chết.

Tin nhắn cảnh báo không chỉ được gửi cho một mình cô, mà ông chú hàng xóm chết ở cửa cũng nhận được, không biết là do không nhìn thấy, hay chỉ coi đó là lừa đảo nên không quan tâm.

Xét theo sự thiếu chuẩn bị và hoảng loạn của họ trước khi chết, đó hẳn không phải là thái độ bình thường ở thế giới này.

Sau khi nhận được tin nhắn cảnh báo vào buổi trưa hôm nay, cô còn nghe thấy tiếng nói chuyện của những người đang đi lại trên đường bên ngoài, khi ấy vẫn chưa nổ tung.