Hệ Thống Cẩu Nịnh Cấp Thần

Quyển 1 - Chương 12: May mà hôm nay người đến đây không phải hội trưởng

Mái tóc bạch kim của hắn ướt sũng, từng giọt nước nhỏ tí tách xuống nền nhà. Chiếc áo sơ mi trắng cũng bị ướt hơn nửa, dính sát vào cơ thể, khiến những đường cơ bắp phía dưới hiện lên rõ mồn một.

Thiệu Dã theo bản năng nhìn xuống chính mình so sánh một chút. Kích thước hay hình dáng gì đó… Tư Húc hoàn toàn lép vế.

Cậu thấp giọng hỏi người bạn bên cạnh:

“Chuyện gì thế? Cậu ta ngã vào đài phun nước dưới tầng à?”

Cậu bạn cũng chẳng rõ đầu đuôi, chỉ đáp:

“Không biết nữa. Chỉ nghe thấy Khương Nghiên chửi anh ấy một câu "cặn bã", sau đó ngoảnh đi đã thấy cô ta hắt cả ly nước vào mặt anh ấy rồi bỏ đi.”

Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, lại quá mức chấn động. Đến khi mọi người kịp phản ứng, Khương Nghiên đã đi xa rồi.

“Khương Nghiên nóng tính quá, bảo sao nhiều người ghét cô ta!” Đằng sau có người bàn tán.

“Nói nổi điên là nổi điên ngay. Sau này phải tránh xa cô ta ra.”

Thiệu Dã nghe vậy, gật gù tán đồng.

May mà hôm nay người đến đây không phải hội trưởng.

Nếu hội trưởng bị Khương Nghiên dội nước…

Vậy thì giấc mơ vào hội học sinh của cậu chắc chắn còn chưa bắt đầu đã đi đời rồi.

“Nhìn cái gì mà nhìn! Biến!” Tư Húc nổi đóa, gầm lên với đám đông.

Cả đám học sinh đang hóng chuyện lập tức tan tác như chim bị dọa.

Thiệu Dã sờ cằm, cũng không nán lại lâu. Chiều nay cậu không có tiết, dự định đến nhà thi đấu rèn luyện bắp tay thêm một chút.

Tịch Quan Minh nghe nói về chuyện xảy ra trưa nay ở tầng ba Luosting, nhưng hắn chỉ khẽ cười, không tỏ rõ thái độ, tiếp tục xử lý tập tài liệu vừa được gửi lên. Sau đó, hắn chuyển những tài liệu này đến hội đồng trường để đóng dấu.

Lục Nhất Hành bắt nạt bạn học, hành vi nghiêm trọng, sau khi hội đồng trường thảo luận thống nhất, quyết định xử lý bằng cách đuổi học. Còn bốn tên đồng bọn khác, tất cả đều bị ghi lỗi nặng và bị quản thúc trong trường.

Phó viện trưởng hội học sinh cúi đầu xem xét kết quả xử lý trên tài liệu, do dự một lúc rồi cẩn thận hỏi:

“Hội trưởng, mức phạt này có phải quá nặng rồi không? Lục Nhất Hành thực ra chưa gây tổn thương gì trực tiếp cho Khương Nghiên.”

Tịch Quan Minh không ngẩng đầu, tiếp tục xử lý đống tài liệu còn lại, chỉ thản nhiên đáp:

“Nếu cậu biết hôm đó Lục Nhất Hành định làm gì với Khương Nghiên, thì sẽ không nghĩ như vậy.”

“Vậy còn nhà họ Lục—”

“Nếu nhà họ Lục có ý kiến, cứ để họ làm việc với trường.” Tịch Quan Minh hơi dừng lại, đổi sang một cây bút khác, tiếp tục nói:

“Tất nhiên, nếu họ muốn làm lớn chuyện này.”

Phó viện trưởng không nói thêm gì nữa, cầm tập tài liệu trên bàn lên, chuẩn bị rời đi thì lại bị Tịch Quan Minh gọi giật lại.

“Hội trưởng, còn chuyện gì nữa sao?”

Tịch Quan Minh đưa cho cậu ta một danh sách, nói:

“Sau khi sa thải đám này, hội học sinh sẽ trống vài vị trí. Lần này, cố gắng chọn người có thành tích tốt vào.”

Năm học vừa mới bắt đầu không lâu, một số thiếu gia giàu có trong hội học sinh, dưới sự xúi giục của vài kẻ giật dây, đã nhân danh hội học sinh để bắt nạt tân sinh viên.

Chuyện này cuối cùng cũng bị tố cáo đến tai Tịch Quan Minh, khiến bọn họ phải thu mình lại một thời gian.

Bấy lâu nay, Tịch Quan Minh vẫn chưa có động thái gì, đám người đó thầm thở phào, tưởng rằng chuyện đã lắng xuống, hội trưởng cũng không định truy cứu nữa.

Nhưng không ngờ, hắn lại đợi đến hôm nay để dọn sạch một lần.

Những vị trí trống sau đợt sa thải lần này, hội trưởng yêu cầu tuyển chọn người có thành tích tốt, khả năng cao là sẽ ưu tiên cho học sinh nghèo.

Tuân thủ nguyên tắc "nói ít làm nhiều", phó viện trưởng gật đầu đáp:

“Vâng, hội trưởng, tôi sẽ sắp xếp ổn thỏa.”

“Cảm ơn cậu.” Tịch Quan Minh mỉm cười nói.

Không lâu sau khi phó viện trưởng rời đi, điện thoại trên bàn của Tịch Quan Minh sáng lên.

Hắn ngước mắt nhìn qua, có người gửi tin nhắn, nói rằng tối nay trong trường sẽ xảy ra chuyện lớn, hy vọng hội học sinh chú ý nhiều hơn.

Tịch Quan Minh không để tâm, lật úp màn hình điện thoại xuống bàn, sau đó đứng dậy đi ra ngoài.

“Hội trưởng, anh đi đâu vậy?”

Tịch Quan Minh đáp: “Tôi có việc cần bàn với hiệu trưởng, tối nay có thể không ở trường. Các cậu cứ tuần tra như bình thường.”