Tiểu Kim Long lập tức gật đầu, dùng móng ấn lên tay Trình Nhất Thư, nói:
"Tặng cho ngài, ta đi đây, đại nhân, mạng của ta trông cậy vào ngài cứu rồi."
Trình Nhất Thư chậm rãi thở ra một hơi, nghiêng người dựa vào giường, hệ thống mèo con lắc cái mông chui vào lòng Trình Nhất Thư, meo meo kêu:
"Ai da, tuy hắn hơi điên, nhưng hắn đẹp trai, sửa sang lại một chút vẫn dùng được."
Hạ Chương đang nghe Ám vệ báo cáo tình hình trong hoàng cung hắt hơi một cái, hoàn toàn không nhận ra mình đã bị bán đi.
Trình Nhất Thư phất tay nói:
"Thôi kệ, cuộc sống hưởng thụ của ta quan trọng hơn, bây giờ không có nhiều điểm tích lũy, ngày mai lên triều xem có thể chia rẽ được mấy cặp oan gia để kiếm chút tiền không, ta muốn bông! Ta muốn gối và chăn mềm mại, còn cả đèn! Còn cả thủy tinh!"
Bầu trời bên ngoài đã tối, nến trong phòng được thắp sáng, cửa sổ bằng gỗ che khuất ánh trăng sáng tỏ bên ngoài, ánh sáng trong phòng lờ mờ, khiến Trình Nhất Thư đã quen với việc phòng cũng sáng sủa trong đêm cũng cảm thấy lạ.
Hệ thống mèo con cọ cọ vào Trình Nhất Thư, nó nói:
"Chia rẽ! Chia rẽ xong ta sẽ cho ngươi giảm giá cửa sau, trước tiên mua vài thiết bị điện nho nhỏ, còn phải mua một cái khuôn thiết bị điện lắp cho quản gia nữa."
Trình Nhất Thư gật đầu, cậu ôm lấy sinh vật duy nhất bầu bạn với mình ở thế giới khác này, bộ lông mềm mại vô cùng ấm áp, trong mắt Trình Nhất Thư lóe lên vẻ hài lòng:
"May mà có ngươi ở bên cạnh ta, ta không cô đơn."
Hệ thống mèo con bị những lời ngon ngọt làm cho nở hoa, nó cọ cọ vào Trình Nhất Thư, nói:
"Ta sẽ mãi mãi ở bên cạnh ngươi."
Bầu trời bên ngoài sắp sáng, người máy quản gia gõ cửa rồi đẩy cửa bước vào, mang tất cả những thứ Trình Nhất Thư cần dùng vào một cách ngăn nắp.
Trình Nhất Thư ngủ mơ màng, sau khi hoàn toàn tỉnh táo, cậu đã bị người máy quản gia đưa lên xe ngựa, phải nói là, quản gia thật lợi hại.
Không giống như hôm qua, người hầu trong Quốc sư phủ hôm nay đều làm tốt công việc của mình, ai cũng cẩn thận dè dặt, không hề giống với đám người hôm qua.
Đưa đồ ăn cho Trình Nhất Thư, người đánh xe vung roi, xe ngựa vững vàng tiến vào hoàng cung.
Hệ thống mèo con dựa vào bên cạnh Trình Nhất Thư, Trình Nhất Thư cắn một miếng bánh ngọt, vẻ mặt cậu trở nên hơi kỳ lạ, quả nhiên, cậu vẫn không quen với khẩu vị ở đây lắm.
Bánh ngọt có vị rất ngon, nhưng là một người miền Bắc hiện đại, cậu thích ăn đồ làm từ bột mì hơn, ví dụ như bánh bao, bánh gối chiên.
Cậu ngáp một cái, đúng là cần phải nhanh chóng bắt tay vào làm ngay.
Buổi chiều hôm qua, cái tên Trình Nhất Thư đã nổi tiếng khắp kinh thành, cho dù là cái gọi là quốc vận, hay là những chuyện khác, đều khiến các văn võ bá quan kính sợ Trình Nhất Thư.
Trình Nhất Thư là Quốc sư, có thể tùy ý quyết có lên triều hay không, lý do cậu đến thượng triều hôm nay rất đơn giản, đó là đến tìm khách hàng, tiện thể chia rẽ vài cặp oan gia, và những cặp sắp thành oan gia.
Còn ý kiến của chính những cặp oan gia đó? Không quan trọng, chỉ cần cho cậu điểm nhiệm vụ là được.
Điểm nhiệm vụ của cặp oan gia nhiều năm dao động từ một trăm đến năm trăm, loại cặp oan gia này thường có vấn đề rất lớn, cơ bản chỉ vừa chạm đã nổ, cặp oan gia sắp thành đôi thì điểm nhiệm vụ cao hơn, thường từ năm trăm đến một nghìn, loại này còn chưa thành cặp oan gia, hai bên đang yêu đương nồng nhiệt, không dễ chia rẽ.
Còn có một loại nữa là... một số trường hợp đặc biệt…