Sau Khi Bị Đọc Tâm, Ta Trở Thành Quốc Sư

Chương 13

Đống tiền đầu tiên của cậu xuất hiện rồi, cảm ơn các đại nhân trong triều đã dâng tặng, cậu phải bán hết những người này đi!

Còn về người cần dùng trong phủ đệ... Đương nhiên là mua lại rồi.

Cậu nhớ trong hệ thống có người máy quản gia, có thể đảm nhiệm các công việc quản lý trong phủ, rất chu đáo, tiếc là không có chức năng nào khác cho nên giá khá rẻ.

Vì Hạ Yến Thanh tiêu đời rồi, nên sợi tơ hồng đó đã đứt, một lần đứt luôn hai sợi, hai cặp đã bị chia rẽ, phần thưởng đã được chuyển đến, cho nên đủ mua một người máy quản gia.

Người máy quản gia trông không khác gì người thường, điểm rẻ nằm ở chỗ nó chỉ biết quản lý công việc trong phủ, hoàn toàn không biết gì về những việc khác. Nhưng đối với Trình Nhất Thư hiện tại mà nói, vậy là đủ rồi. Đợi mua được người máy quản gia, cậu có thể hoàn toàn buông tay hưởng thụ.

Những người bên dưới bắt đầu hoảng loạn, tuy bọn họ là những cái đinh được cài vào, nhưng bọn họ đều là gia nô của đại nhân các phủ, những người được đưa đến đây đều là những người tương đối được tín nhiệm, ai cũng sống tốt hơn cả thường dân.

Bây giờ nếu bị đưa đến nha hành, ai biết được mình sẽ gặp phải chuyện gì...

Bọn họ cũng không ngờ, Trình Nhất Thư lại làm như vậy, không phải chứ, chuyện này không hợp lý!!

Nhà tử tế lại đem tất cả gia nhân bán hết thế này???

Bọn họ có phải người tốt hay không thì cũng không có nghĩa là người này có thể bán bọn họ.

Vì những người này được đưa đến vào buổi sáng, lúc đó, những người trong triều còn chưa biết tình hình cụ thể của Trình Nhất Thư, cho nên những người ở đây không hề có chút kính sợ nào.

Tuy hoảng loạn, nhưng sau một hồi, họ cũng dần bình tĩnh lại. Một người trong số đó bước lên, cúi đầu nói:

"Chúng ta đều là người do bệ hạ ban tặng..."

Ý tứ chính là, chúng ta là người của Hoàng đế, ngươi không thể đối xử với chúng ta như vậy.

Trình Nhất Thư không có hứng thú nói nhảm với bọn họ, lập tức mua người máy quản gia, người máy quản gia được đặt ở nơi kín đáo bên ngoài, không lâu sau liền đi vào.

Hình dáng bên ngoài của người máy trông như ba bốn mươi tuổi, có dáng vẻ của một người đọc sách nho nhã, trên mặt mang theo nụ cười, nhìn vào làm người ta như tắm gió xuân.

Trình Nhất Thư ném giấy bán thân cho người máy, phất tay nói:

"Xử lý hết đi."

Lúc này những người có mặt mới bàng hoàng nhận ra rằng, vị tân Quốc sư này thật sự định bán bọn họ đi!

Ngồi ở đại sảnh ung dung uống trà do quản gia rót, nhìn đám người hầu đang quỳ rạp phía dưới, Trình Nhất Thư cười lạnh một tiếng, nói:

"Còn hung hăng nữa không?... Hay là, ta truyền tin cho chủ các ngươi, để họ đến đón người..."

Cậu có rất nhiều bí mật. Nếu Quốc sư phủ đã là của cậu rồi, vậy thì cậu phải cải tạo nơi này cho thật tốt. Máy phát điện cũng có rồi, vậy thiết bị điện chắc cũng sắp có.

Cho nên, ở đây cậu không cần người thừa thãi, phiền phức.

Nói cậu cao cao tại thượng cũng được, nói cậu tàn nhẫn cũng được, đối với những chuyện bất lợi cho mình, Trình Nhất Thư đều từ chối, cậu không quan tâm sống chết của người khác.

Cậu cũng đã xuyên không rồi, nhường nhịn cậu một chút thì đã sao?

Mọi chuyện phải ưu tiên thoải mái mới được.

Những người bên dưới bắt đầu lần lượt bày tỏ lòng trung thành, nhưng Trình Nhất Thư vẫn không hề lay động, cậu lạnh lùng nhìn những người này, nói:

"Chọn một đi."

Hoặc là bị bán, hoặc là bị đưa đi.