Sau Khi Bị Đọc Tâm, Ta Trở Thành Quốc Sư

Chương 9

[Hạ Yến Thanh, Ngự sử mới của Ngự sử đài, người của Tả thừa tướng, gần đây đang bàn chuyện cưới hỏi với con gái của sư phụ hắn ta...]

Ánh mắt Hạ Chương tràn đầy mong đợi, hắn nhìn Trình Nhất Thư, giọng điệu này... nhất định là có ẩn tình gì đó, có kịch hay để xem, thật thú vị.

Tay Hạ Yến Thanh run lên, chuyện hắn ta là người của Tả thừa tướng hầu như không ai biết, dù sao phần lớn người của Ngự sử đài đều là quan cô độc...

Chủ yếu là vì không cô độc cũng không được. Người của Ngự sử đài có một đặc điểm, đó là ai cũng thích công kích bằng miệng, ai cũng miệng lưỡi sắc bén, gặp ai cũng chửi, cũng không phải không muốn mua chuộc bọn họ, mà bởi vì nếu có ai mua chuộc, thì sau đó lại bị chửi thê thảm hơn, bởi đối thủ của người mua chuộc đó...

Cho nên, những người trong triều đều quyết định, thôi, bọn họ mệt rồi, cứ để đám lão già của Ngự sử đài Thư Thưng tự tác đi.

Còn Hạ Yến Thanh này là một trường hợp đặc biệt...

Những người bên dưới bị giọng nói làm cho giật mình, hai mặt nhìn nhau, định mở miệng nói chuyện, nhưng lời đến bên miệng lại không nói ra được, từng người một chỉ có thể nhìn sắc mặt của đối phương mà hành động.

Hạ Chương ngồi trên cao sắp cười chết rồi, hắn chưa bao giờ cảm thấy thượng triều lại thú vị như vậy, sắc mặt của các thần tử của hắn...

Thật sự quá thú vị.

Hạ Chương vui vẻ cười thành tiếng, Trình Nhất Thư đang ngồi bên dưới tìm kiếm tư liệu ngạc nhiên nhìn hắn một cái.

[Đồ thần kinh, cười như tên ngốc vậy, hắn muốn làm gì với khuôn mặt vĩ đại của hắn vậy?]

Hệ thống mèo con tán thành gật đầu nói:

"Đúng vậy, không tính những chuyện khác, mặt Hoàng đế này đúng là đẹp thật."

Trình Nhất Thư nhìn tư liệu của Hạ Yến Thanh, cậu tặc lưỡi nói với hệ thống mèo con:

[Hạ Yến Thanh đúng là chó thật... Theo tình hình này, đúng chuẩn nam phụ tốt thí...]

Hạ Yến Thanh bên dưới run lên, nam phụ tốt thí? Nghe chẳng phải từ hay ho gì.

Những người khác lặng lẽ vểnh tai lên, muốn nghe xem chuyện gì đã xảy ra. Chuyện có liên quan đến cả Tả thừa tướng và Tuân lão đầu, người này nhất định có chuyện gì đó.

Mặt Tuân Ngự sử đen như mực, ánh mắt sắc như dao nhìn Hạ Yến Thanh đang quỳ ở đó, sau khi nghe thấy có liên quan đến Tả thừa tướng, ông ta liền hiểu rõ, người này không phải là mối lương duyên tốt.

[Hạ Yến Thanh, năm nay hai mươi lăm tuổi, cao một mét bảy hai, ngoại hình miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn, quê ở thôn Đại Dương, phụ mẫu đều mất, đã kết hôn, thê tử thanh mai trúc mã đang ở trong phủ Tả thừa tướng...]

Mắt Tuân Ngự sử tối sầm lại, thê tử là thanh mai trúc mã, lại còn ở trong phủ Tả thừa tướng, còn nữa, người này còn nói dối về chiều cao nữa hả???

Ánh mắt của mọi người trong điện đều đổ dồn về giày của Hạ Yến Thanh, từng người một chỉ thiếu nước tặc lưỡi tại chỗ, thảo nào người này đi đứng hơi kỳ quặc, hóa ra là độn giày.

Những người cao ráo lặng lẽ ưỡn ngực, tự hào vì sự trung thực của mình

Trình Nhất Thư tiếp tục xem tư liệu, sợi tơ hồng đã kéo dài toàn bộ câu chuyện của bọn họ ra, CP này đã bị phát hiện, chắc chắn là phải chia tay rồi.

[Thê tử hắn là nữ nhi của người Tả thừa tướng yêu thương nhất... Vì đủ biến cố mà lưu lạc đến thôn Đại Dương sống cùng Hạ Yến Thanh, sau đó được Tả thừa tướng tìm thấy, đón về nhà...]

Trình Nhất Thư chớp chớp mắt, nhìn một câu trong tư liệu mà nghẹn lời hồi lâu.