Nhưng chuyện này thì liên quan gì đến cậu? Cậu chỉ là một Quốc sư nhỏ bé đáng thương lại không cần quỳ lạy.
Cậu lặng lẽ tìm một góc, cậu đã quyết định buông thả bản thân, nên đừng mong cậu tuân theo mấy cái quy tắc này.
Hạ Chương cũng không nói gì, hắn chỉ mỉm cười, nghiêng người nói gì đó với tiểu thái giám bên cạnh.
Tiểu thái giám nhìn về phía cậu, gật đầu, khom người đi từ bên cạnh đến.
Trong tay còn cầm một cái ghế...
Trình Nhất Thư tỏ vẻ hài lòng, còn các vị đại nhân vẫn đang quỳ thì bắt đầu lo lắng, bọn họ cúi đầu nhìn đồng liêu bên cạnh.
Ánh mắt đều mang theo nghi vấn, không phải chứ, ai lại đắc tội với hắn nữa rồi? Quỳ lâu như vậy mà không cho đứng dậy? Ai sắp tiêu đời rồi? Tang lễ hết bao nhiêu tiền?
Nhìn Trình Nhất Thư yên lặng ngồi ở góc, trong mắt Hạ Chương lóe lên vẻ hài lòng, Quốc sư của hắn.
Liếc nhìn những người bên cạnh, Hạ Chương khẽ động ngón tay, đại thái giám hiểu ý tiến lên một bước gọi những người bên dưới đứng dậy.
Khi những người bên dưới đứng dậy, Trình Nhất Thư mới nhìn rõ bộ dạng của bọn họ, phải nói là, bọn họ ai nấy đều trông thật bảnh bao.
Cho dù là những người râu tóc bạc phơ phía trước cũng có khí độ phi phàm, dáng đứng thẳng tắp.
Hạ Chương tuyệt đối là người coi trọng ngoại hình! Đây là kết luận mà Trình Nhất Thư rút ra được.
Chưa kịp nhìn kỹ từng người, Trình Nhất Thư đã nghe thấy đại thái giám tuyên bố thiết lập chức vị Quốc sư, Quốc sư chỉ nghe lệnh của Hoàng đế, địa vị siêu nhiên.
Trình Nhất Thư liếc nhìn Hạ Chương, được rồi, đến lượt cậu lên sàn rồi.
Chưa kịp để các đại thần bên dưới phản ứng lại, Trình Nhất Thư từ phía sau đi ra, cậu đứng đó nhìn Hạ Chương, nói:
"Thần tiếp chỉ."
Hạ Chương mỉm cười, ngồi thẳng dậy, vẫy tay về phía Trình Nhất Thư, nói:
"Quốc sư, đến ngồi bên cạnh trẫm."
Trình Nhất Thư nhìn chiếc ghế bên cạnh Hạ Chương, đi tới không chút do dự nào. Không nói đâu xa, nhìn thấy rất thoải mái.
Hành động này lập tức làm các đại thần bên dưới xôn xao, không phải chứ... phía trên là long ỷ, ngoài Hoàng đế ra thì không ai được ngồi, còn nữa... Quốc sư???
Hai triều trước cũng đâu có Quốc sư mà...
Hạ Chương lần này làm bọn họ trở tay không kịp, hơn nữa chức vị Quốc sư này... rất huyền diệu.
Tả thừa tướng cúi xuống ra hiệu, một người ăn mặc như ngôn quan phía sau đứng dậy nói:
"Bệ hạ, chức vị Quốc sư chưa qua thảo luận đã thiết lập, như vậy có quá vội vàng hay không?"
Hạ Chương nhìn hắn một cái, nói:
"Ngươi không đồng ý với quyết định của trẫm?"
Vị ngôn quan nhỏ bên dưới mặt đầy chính nghĩa, nói:
"Thần không dám, thần chỉ cảm thấy việc lập Quốc sư cần phải thận trọng, bệ hạ, người này thật sự không giống như người đắc đạo!"
Trình Nhất Thư không khỏi cạn lời, cậu nhìn vị ngôn quan này, người này chỉ thiếu nói thẳng ra cậu dùng sắc đẹp mê hoặc Hạ Chương.
Cậu hơi nghiêng đầu nhìn tiểu thái giám bên cạnh, tiểu thái giám nhìn vị ngôn quan bên dưới, mấp máy môi nói cho Trình Nhất Thư biết tên và chức quan của người này.
Trong mắt Trình Nhất Thư lóe lên ánh sáng màu hồng, tư liệu của vị ngôn quan nhỏ hiện ra.
[Để ta xem ngươi là ai ...]
Giọng nói vang lên đột ngột làm những người bên dưới giật mình, Hạ Chương đã trải qua chuyện hôm qua nên tiếp nhận rất tự nhiện, chống cằm xem kịch hay.
Trình Nhất Thư nheo mắt, tìm được tư liệu của vị ngôn quan này.