“Vậy treo ở mái hiên đi!” Bạch Miểu vỗ tay: “Những kiếm khách không dùng kiếm thường làm như vậy.”
Kiếm khách không dùng kiếm…Thẩm Nguy Tuyết không khỏi mỉm cười.
“Bây giờ con đi treo ngay.” Bạch Miểu vừa tự nguyện đứng dậy, bỗng bên ngoài lầu vọng lại tiếng Thanh Loan trong trẻo.
Bạch Miểu tò mò: “Có phải nó muốn vào không?”
Thẩm Nguy Tuyết lắc đầu, ý cười dần nhạt: “Có người đến.”
Bạch Miểu: “Có người sao?”
“Ta đi xem thử.” Thẩm Nguy Tuyết từ từ đứng dậy, chiếc áo mỏng màu xanh theo vai trượt xuống đất.
Khí chất trầm ấm trên người y lặng lẽ biến mất, thay vào đó là cảm giác lạnh lẽo sắc bén.
Bạch Miểu thấy vậy, lập tức nói: “Con cũng đi.”
Nói xong, ôm áo mỏng chạy theo.
Nhóm Chu Thận không biết ở Tê Hàn Phong có đường tắt, hai người đi trên con đường quanh co, mất hẳn một giờ mới đến được sơn môn.
Tê Hàn Phong có núi non trập trùng, sương mù mờ mịt, nhìn khắp chỉ thấy cỏ cây, mà không thấy một bóng người nào.
Phong Thanh vẫn ổn, hắn đã đạt tới Kết Đan, chỉ bằng chân khí cũng đủ hộ thể khỏi mưa gió. Chu Thận thì không may mắn như vậy, cảnh giới chỉ ở Luyện Khí, ra ngoài lại không mang ô, bị mưa dầm suốt dọc đường, toàn thân sớm đã ướt đẫm.
Hai người đứng trên bậc thềm đá cuối cùng, không hẹn mà đồng loạt dừng bước.
“Có nên tiến thêm không?”Phong Thanh hỏi.
Phía trước chính là lãnh địa của Kiếm Tôn, dù có sự cho phép của Huyền Hư trưởng lão, hắn cũng không dám tùy tiện bước vào.
"Đương nhiên phải tiến lên, nếu không làm sao bắt được tên nội gián đó?"
Vẻ mặt Chu Thận đầy phẫn hận, không chút do dự, nhấc chân bước lên bậc thang.
Ngay lúc này, một tiếng hót trong trẻo vang lên cắt ngang hành động của hắn ta.
Âm thanh quen thuộc ấy vừa lọt vào tai, da đầu Chu Thận lập tức tê dại, nỗi nhục khi bị chim mổ lần trước lại trào dâng trong tâm trí.
Máu nóng dồn lên, hắn ta ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một con chim lớn có bộ lông vũ sắc xanh rực rỡ đột nhiên sà xuống trước mắt.
Chu Thận giận dữ quát: "Đồ ác điểu, quả nhiên là ngươi!"
Hắn ta vung kiếm định đuổi theo, Phong Thanh thấy vậy lập tức đưa tay ngăn cản: "Dừng tay, đây là thần điểu Thanh Loan."
"Thần... thần điểu?!" Chu Thận kinh ngạc.
Thật sự là thần điểu Thanh Loan ư? Vậy lần trước sao nó đột ngột xuất hiện dưới chân Tê Hàn Phong, bỏ qua nha đầu Bạch Miểu phiền phức kia mà chỉ nhằm vào mỗi hắn?
"Chẳng lẽ... đúng như lời con nha đầu đó nói, nàng ta lên đây để cho chim ăn?"