Bạch Miểu hỏi: "Có chuyện gì à?"
Hệ thống đột nhiên im bặt.
Đúng là chẳng được tích sự gì. Bạch Miểu âm thầm thở dài.
Thôi bỏ đi, nàng đành tự mình ứng biến vậy.
"Sư tôn?"
Thẩm Nguy Tuyết nghe thấy danh xưng lạ lẫm, khẽ nghiêng đầu chớp mắt, dường như có chút ngạc nhiên.
Bỗng nhiên, tán tử đằng phía sau y lay động. Cùng với tiếng vỗ cánh phành phạch, một con chim lớn màu xanh xinh đẹp vươn mình, từ sau tấm màn hoa tử đằng vỗ cánh rũ lông.
Bạch Miểu mở to mắt, suýt nữa buột miệng thốt lên một câu á đù.
Đây chẳng phải con chim nàng đã thấy trên sườn núi sao, sao nó lại xuất hiện ở đây?
Chẳng lẽ là sủng vật của sư tôn?
Con chim lớn vừa nhìn thấy Bạch Miểu, lập tức tiến đến bên chân Thẩm Nguy Tuyết, vừa vỗ cánh phành phạch, vừa há to cái mỏ nhọn, phát ra tiếng "quác quác" đầy tức giận.
Bạch Miểu chợt nhớ đến những gì mình đã nói khi lần đầu thấy nó.
Không lẽ nó đang mách tội nàng?
Dù không hiểu tiếng chim, nàng chắc chắn không có chuyện nó đang khen mình.
Bạch Miểu cẩn thận dò xét biểu cảm của Thẩm Nguy Tuyết.
... Toang rồi, có vẻ như y đang chăm chú lắng nghe.
Bạch Miểu vờ như hiếu kỳ, khiêm tốn thỉnh giáo Thẩm Nguy Tuyết:
"Sư tôn, nó đang nói gì vậy?"
Thẩm Nguy Tuyết nhẹ nhàng vuốt ve con chim lớn, ôn hòa nói:
"Nó nói nó đã gặp ngươi."
Bạch Miểu: "..."
Xem ra con chim này thực sự đang mách tội nàng rồi.
Hôm nay là lần đầu nàng gặp sư tôn, ấn tượng ban đầu vô cùng quan trọng, tuyệt đối không thể để một con chim phá hỏng.
Bạch Miểu ngừng lại một chút, bỗng vỗ vào lòng bàn tay, giả vờ như vừa bừng tỉnh.
"Thì ra nó chính là Thần Điểu oai phong trên sườn núi kia!" Bạch Miểu vui mừng nhìn về phía con chim lớn, đôi mắt cong cong như trăng lưỡi liềm, sáng lấp lánh, đầy vẻ ngưỡng mộ và tôn kính như một đứa trẻ.
"Lúc nhìn thấy nó, con còn giật mình, cứ ngỡ đó là phượng hoàng của Sơn Thần!"
Con chim lớn thấy nàng dám nói dối không chớp mắt, lập tức giận dữ hơn, hót lên một tràng dài để phản bác.
Bạch Miểu liên tục gật đầu: "Thì ra phượng hoàng kêu như vậy, quả nhiên khác xa với những loài chim phàm trần."
Con chim lớn đang ra sức mắng xối xả, bỗng nghe thấy lời tâng bốc của nàng, cả người cứng đờ lại.
Con người đáng ghét này, tuy xảo quyệt độc địa, nhưng lời nói cũng rất dễ nghe...
Đúng vậy, mình chính là thần điểu, không thèm chấp nhặt với con người phàm trần này.
Con chim lớn kiêu hãnh rũ lông, ngẩng cao cổ, thanh lịch khép mỏ lại, tạm thời im lặng.