Ta Bái Nhầm Sư Tôn, Sai Lại Càng Thơm

Chương 5

Con chim lớn đang bay lượn trên không trung, nghe thấy vậy, bỗng nhiên khựng lại một chút, sau đó vội vàng vỗ cánh, hung hăng bay đi.

Bạch Miểu cảm thấy nó như vừa lườm mình một cái.

Chẳng lẽ con chim đó có thể hiểu tiếng người? Không đến mức thần kỳ vậy chứ...

Bạch Miểu có chút nghi ngờ, đồng thời trong đầu vang lên giọng hệ thống đầy khinh bỉ.

[Với tu vi hiện tại của ngươi, còn muốn bắt chim? Không để bị chim bắt đã là may rồi.]

"Đương nhiên ta hiểu rõ." Bạch Miểu bất đắc dĩ thở dài: “Chỉ nghĩ thôi mà..."

Kiếp trước nàng còn chưa từng gϊếŧ gà, nói gì đến một con chim to như vậy.

Bỏ qua ý nghĩ bắt chim, Bạch Miểu tiến vào sơn môn, đi qua lớp sương mù mờ ảo, theo tiếng nước chảy róc rách tiến lên phía trước.

Tê Hàn Phong cao vời vợi, quanh năm lạnh giá, bao phủ bởi những làn sương trắng nhẹ nhàng. Bạch Miểu bước đi trong màn sương mù, xung quanh tĩnh lặng, chỉ có tiếng nước chảy dần dần rõ ràng.

Trước mắt nàng hiện lên một dải tím rực rỡ, như những vệt mực loang ra, càng lúc càng đậm, càng lúc càng sâu, dần dần chiếm trọn tầm nhìn của Bạch Miểu.

Là tử đằng.

Bạch Miểu khẽ ngạc nhiên, ánh mắt rơi vào bóng cây phía dưới.

Dưới tán tử đằng rợp mát, một nam tử đang đứng.

Nam tử có dáng người cao gầy, áo trắng như tuyết, tóc đen buông dài. Y cúi đầu, yên tĩnh chăm chú nhìn những con cá chép trong hồ.

Nước trong hồ trong vắt, phản chiếu khuôn mặt thanh thoát, dịu dàng của y, như trăng lạnh trong nước.

Có vẻ như cảm nhận được có người đến gần, y khẽ nâng mi mắt, nhìn về phía Bạch Miểu.

Bạch Miểu không khỏi thoáng ngẩn ngơ.

Vốn nghĩ rằng nhìn nghiêng y đã rất đẹp, nhưng không ngờ chính diện còn thanh khiết hơn.

Đặc biệt là đôi mắt trong vắt ấy, giấu dưới hàng mi dài cong, tĩnh lặng, như pha lê trong suốt ngâm trong băng tuyết, chỉ cần chớp nhẹ một cái là gợn sóng long lanh.

Nam tử thấy Bạch Miểu cũng hơi ngạc nhiên. Y khẽ cất tiếng, giọng nói như tiếng suối trong khe núi.

"Ngươi là…?"

Bạch Miểu lập tức nở nụ cười vô hại.

Wow.

Nàng trúng mánh lớn rồi.

Bạch Miểu không chút do dự, hướng về phía thanh niên gọi to: "Sư tôn!"

Hệ thống: [Chờ một chút...]

Bạch Miểu: "Còn chờ gì nữa? Không phải ngươi giục ta đi tìm người sao?"

Hệ thống: [Nói thì nói vậy…]

Hệ thống hiếm khi do dự, Bạch Miểu chê nó lắng nhằng, trực tiếp giúp nó tóm lược: "Đệ nhất chính đạo, nam chính, Tê Hàn Phong, những thông tin này có khớp không?"

Hệ thống: […Khớp.]

Bạch Miểu: "Vậy còn phải bổ sung gì nữa?"

Hệ thống: [Để ta xem, hắn là kiếm tôn, tên gọi…]

Nó bỗng ngừng lại, giọng điệu đầy thắc mắc: […Thẩm Nguy Tuyết?]

Sao lại không giống tên trước đây?