Công chúa vốn hào phóng, trong Tử Tê Điện này, đôi khi những món trang sức nàng tùy ý ban cho tỳ nữ cũng đủ khiến các cung tần có phẩm vị thấp phải ganh tỵ.
Hai tỳ nữ được thưởng, lập tức quỳ tạ ơn, nhưng Ninh Phù ánh mắt đã rời xa, tâm trí thoáng nghĩ đến chuyện khác. Nhắc đến lễ vật Nam Việt quốc, nàng bất giác nhớ đến một việc.
“Đúng rồi, ta nghe nói trong đoàn sứ thần tiến cống của Nam Việt quốc lần này còn có một vị công chúa đi cùng. Nàng ta tính tình kiêu ngạo, vừa vào cổng thành đã đối đầu với Ngôn Sanh. Hai người không ai chịu nhường ai, cuối cùng để tránh làm lỡ chính sự, nên đã hẹn riêng tỉ thí. Chuyện này có thật không?”
Đám tỳ nữ trong các cung thường có bạn bè thân thiết, tin tức truyền đến tai nhau đôi khi còn nhanh hơn chủ nhân, vì thế Ninh Phù mới hỏi bọn họ.
Quả nhiên Thu Quỳ đã nghe phong thanh, lập tức trả lời: “Hình như chuyện này là do Hoàng thượng nhắc đến trên triều, nên mới lan truyền ra. Nhưng Hoàng thượng cũng không trách tội, chỉ nói nữ nhi chẳng kém đấng mày râu, hai người tỉ thí võ nghệ cũng chẳng sao. Vậy nên đã cho phép họ dựng đài tỷ võ ngoài doanh trại ngoại thành ạ.”
Ninh Phù nghe vậy, xoay người kinh ngạc: “Tỷ võ? Lại còn làm lớn đến vậy sao?”
Đông Mai cũng tiếp lời: “Tạ cô nương là bạn khuê hữu của điện hạ, điện hạ lo lắng cũng phải, nhưng Tạ gia là võ tướng trụ cột của Đại Lễ, Tạ cô nương lại tinh thông võ nghệ. Luận phong thái, nàng ấy không thua kém phụ huynh chút nào. Điện hạ cứ yên tâm, vị công chúa Nam Việt quốc kia chẳng qua là tiểu quốc đến dâng lễ, không đáng lo ngại.”
“Đúng đúng, lúc đó tỷ võ tại doanh trại ngoại thành, nhất định sẽ náo nhiệt lắm.” Thu Quỳ hào hứng chen vào.
Nghe vậy, sắc mặt Ninh Phù lại không nhẹ nhõm như hai nha đầu. Họ không biết rằng nửa tháng trước, Ngôn Sanh khi dẫn binh đi núi Tung Sơn diệt thổ phỉ, chẳng may bị nỏ xuyên qua cánh tay. Người ngoài đều nghĩ nàng ấy đã khỏi hẳn, nhưng chỉ mình Ninh Phù biết, mũi tên đó tẩm độc huyền thiết, Ngôn Sanh đến giờ vẫn đang dưỡng thương, vai chưa lành hẳn.
Nam Việt quốc chịu khống chế nhiều năm, nay bị ép dâng lễ, vị công chúa Nam Việt kia rõ ràng mang ý đồ xấu. Ngôn Sanh bị thương, trận đấu này phải làm sao đây?
Ninh Phù lo lắng cho bạn, quyết không khoanh tay đứng nhìn, liền dặn dò: “Các ngươi đừng làm lộ ra, lén ra ngoài hỏi cho rõ tỷ võ diễn ra lúc nào.”