Mà lúc này, Kiều Tây hoàn toàn không biết gì về những chuyện đó.
Cậu để Tiết Thương Sơn đang cho rằng mình sắp được chuyển thành “chính thất” ở lại bệnh viện, mang theo nhóc mập mạp Kiều Nam đầy tâm sự trở về trang viên nhà họ Giang.
Lúc bọn họ trở về trang viên đã là hơn một giờ sáng.
Trang viên nhà họ Giang nằm trọn trên một dãy núi ven biển, nửa ngọn núi này đều là của nhà họ Giang, ngày thường sẽ không có bất kỳ ai đi qua, cho nên trên con đường núi rộng lớn, chỉ có một mình chiếc xe của Kiều Tây đơn độc phóng nhanh.
Trong lúc đó Kiều Tây nhận được điện thoại của Giang Văn Dục, nhưng cậu chỉ liếc mắt nhìn rồi cúp máy im lặng, không nghe.
Tiếng gió rít gào bên ngoài cửa sổ, trong chớp mắt đã đến trang viên.
Bảo vệ mở cửa lớn nhìn thấy xe của Kiều Tây quay về thì lập tức ấn nút mở cửa sắt điện tử, cửa sắt chậm rãi trượt ra, Kiều Tây lái xe vào trang viên.
Trang viên nhà họ Giang cực kỳ rộng lớn, diện tích gần bằng một khuôn viên trường đại học, phần lớn cảnh quan bên trong đều được xây dựng theo quy cách của Tô Châu Viên Lâm*, chỗ nào cũng là tường viện và cây cối.
*Tô Châu Viên Lâm: là một kiến trúc lâm viên nằm tại nội thành Tô Châu, được công nhận là Di sản thế giới của UNESCO từ năm 1997.
Tòa lâm viên này đã có lịch sử hàng trăm năm, được truyền lại từ đời tổ tiên, lúc đó còn chưa có khái niệm biệt thự, đều là những căn phòng được xây dựng bằng gỗ, có thể coi là nhà cũ của nhà họ Giang, sau này thời đại phát triển, mới xây dựng thêm biệt thự kiểu Trung Quốc trong vườn.
Vẻ đẹp của Tô Châu Viên Lâm nằm ở một chữ “diệu*”, khéo léo kết hợp giữa những tường viện nhân tạo với cây cảnh tự nhiên, tạo thành một bức tranh hoàn chỉnh, các kỹ thuật tạo cảnh phổ biến như "khuông cảnh", "giáp cảnh"** đều hiện diện đầy đủ, bất kể nhìn từ góc độ nào, thời gian nào, người ta đều có thể cảm nhận được vẻ đẹp tĩnh lặng, thanh bình lan tỏa khắp không gian.
*Diệu (妙): hay, đẹp, tuyệt, kỳ diệu, tài tình.
**Khuông cảnh (框景): là một trong kỹ thuật tạo cảnh nghệ thuật kiến trúc lâm viên, tận dụng các khung cửa, khung cửa sổ, sơn động… chọn lọc và thu vào những cảnh đẹp của không gian, tạo ra cách tạo cảnh giống như một bức tranh được l*иg trong khung ảnh. Giáp cảnh (夹景): là một trong những kỹ thuật sử dụng trục và đường hướng để làm nổi bật cảnh quan phía trước, có thể làm tăng thêm cảm giác sâu xa của cảnh quan trong vườn.
Đến chiều tối, khắp lâm viên treo đầy đèn l*иg đủ kiểu dáng, mang đậm phong cách cổ xưa, trên một số bức tường còn dán chữ Hỷ - đám cưới của Kiều Tây và Giang Văn Dục sẽ được tổ chức ở đây.
Ánh mắt Kiều Tây lướt qua chữ "Hỷ", thoáng hiện lên một tia chán ghét không dễ nhận ra.
Chiếc xe lái xuyên qua lâm viên, đi qua trước căn biệt thự.
Đó là một căn biệt thự ba tầng với thiết kế trần thả*, điều đáng nói là bức tường ở lối vào không được xây bằng gạch đá thông thường mà được làm hoàn toàn từ kính, từ bên ngoài nhìn vào, có thể thấy rõ bóng người bên trong và ánh đèn chùm phong cách châu Âu rực rỡ.
*Trần thả: là trần phụ, được treo bên dưới trần chính (có cấu trúc). Nó cũng có thể được gọi là trần thả, trần thanh chữ T, trần giả, trần treo, trần lưới,… nó là một yếu tố chính của kiến
trúc và xây dựng hiện đại trong cả ứng dụng dân dụng và thương mại.
Sàn nhà, gác xép đều được làm bằng gỗ quý, mang lại cảm một giác chấn động trước nét đẹp hòa quyện giữa hiện đại, công nghệ và cổ kính, thanh tao.
Thiết kế này là do Giang Văn Dục đích thân lên ý tưởng, quá trình thi công gặp rất nhiều khó khăn, riêng phần cửa kính mỗi năm đều phải thuê người đến thay mới một lần.
Khi xe sắp đến gần biệt thự, Kiều Tây dặn dò Kiều Nam: "Hôm nay em đừng nói với ai chuyện gì cả nhé."
Cậu sợ hành động kỳ lạ của mình lọt vào mắt Giang Văn Dục, khiến anh ta cảnh giác, nếu Giang Văn Dục biết cậu đã biết thân phận thật của Lâm Vân và còn đang có ý định hủy hôn thì e là sẽ gặp phải một vài rắc rối.
Trước khi trả thù được hai người bọn họ, cậu không thể để bất kỳ ai biết chuyện này.
Nhưng những lời này lọt vào tai Kiều Nam lại biến thành một ý nghĩa khác.
Anh hai không cho Nam Nam nói lung tung, chắc là sợ cậu Giang biết chuyện anh hai lén lút "cắm sừng" cậu Giang.
Kiều Nam: Đôi tai nhỏ bé, chứa đựng drama động trời.
"Anh hai yên tâm đi." Kiều Nam âm thầm thở dài, nắm chặt tay nhỏ nói: "Em đứng về phía anh."
Cho dù anh hai có muốn "cắm sừng" cậu Giang, cậu bé cũng sẽ đi theo sau, dùng sức ấn chặt "chiếc sừng" đó xuống!
Cậu Giang, thôi thì cứ chịu đựng nhé!
—