"Vậy ý của tôi, anh thấy thế nào?" Ngừng một chút, cậu lại nói, "Hoàn cảnh của tôi chắc anh cũng rõ, tuy Omega cấp S có quyền lựa chọn nhiều bạn đời, nhưng tôi sợ Alpha, đối với tôi có anh là đủ rồi, anh không cần phải lo lắng những chuyện đó đâu."
Từ trước đến nay tỉ lệ sinh Omega của Đế quốc luôn thấp hơn Alpha và Beta, năm ngoái tỉ lệ ABO thậm chí còn đạt đến 38:53:9, nói cách khác trong 100 trẻ sơ sinh chỉ có 9 Omega, mà cấp S cao cấp lại càng khan hiếm.
Tuy rằng tính công kích tinh thần lực của Omega rất yếu, nhưng đó là nói về những Omega bình thường, Omega cấp B+ trở lên đã có thể ra chiến trường.
Mặc dù giá trị vũ lực của bọn họ không cao, nhưng tinh thần lực của họ có tác dụng chữa trị vết thương cho Alpha, đặc biệt là những tổn thương về tinh thần lực.
Thậm chí thực lực của cấp S còn đạt đến trình độ một mình có thể chữa trị cho cả một quân đoàn, hơn nữa, giá trị vũ lực của Omega đỉnh cấp cũng không hề thấp, Omega cấp S được huấn luyện bài bản thậm chí có thể hỗ trợ cho Alpha cấp S trở lên.
Vì vậy ở Đế quốc, Omega cấp S luôn là con cưng của mọi người, là tín ngưỡng của người dân.
Tuy nhiên chỉ có Omega mới có thể sinh ra Omega đỉnh cấp, vì vậy ở Đế quốc, việc bảo vệ và đối xử ưu đãi với Omega không chỉ được ghi trong luật pháp, mà còn ăn sâu vào nền giáo dục của toàn Đế quốc.
Tất nhiên, đã có ưu đãi thì cũng sẽ có hạn chế.
Ví dụ như Omega đến tuổi trưởng thành thì phải kết hôn, nếu không sẽ bị chính phủ cưỡng ép ghép đôi.
Thông thường sẽ dựa vào thông tin tổng hợp từ tinh thần lực và pheromone để quyết định.
Còn đối với Omega cấp cao, bề ngoài là ưu đãi cho họ, thực chất là do tỉ lệ sinh con của Omega đỉnh cấp, nên trong hôn nhân, họ có phần tự do hơn so với người bình thường, một Omega cấp cao có thể kết hôn với hai đến ba Alpha.
Alpha có tính chiếm hữu cực kỳ cao, việc chia sẻ bạn đời với người khác là điều không thể nào.
Nhưng nếu là Omega đỉnh cấp, có lẽ là do sức hút cá nhân, hoặc là do lợi ích, luôn có người vì Đế quốc mà cống hiến.
Các gia tộc lớn càng không ngoại lệ.
Nhà họ Cố có truyền thừa từ lâu đời, cũng đã từng có không ít Omega cấp S, hôn nhân chính trị là chuyện rất phổ biến trong các gia tộc lớn, nhà họ Cố tự nhiên cũng không phải ngoại lệ.
Chính vì hiểu rõ điều này, nên Cố Thần Ngọc đã bày tỏ thái độ trước.
Hoắc Thâm không ngờ cậu lại nói như vậy.
Câu nói "Có anh là đủ rồi" lọt vào tai anh, cho dù biết đối phương chỉ đang thuật lại một sự thật, chứ không phải là lời tỏ tình xuất phát từ tình cảm, nhưng vẫn khiến hơi thở của Hoắc Thâm rối loạn.
Hoắc Thâm không được? Cố Thần Ngọc: Chuyện nhỏ.
Nếu như cơ hội này đến vào ba năm trước, anh nhất định sẽ gật đầu ngay lập tức, nhưng hiện tại...
"Xin lỗi."
Chỉ vỏn vẹn hai chữ, nhưng Hoắc Thâm lại như nuốt phải gai, cổ họng vô cùng đau đớn.
Tự mình từ chối người mình thầm mến bấy lâu, hai tay Hoắc Thâm siết chặt, các khớp ngón tay trắng bệch, gân xanh trên cánh tay nổi lên rõ rệt, cho thấy tâm trạng anh đang bất ổn đến mức nào.
Cố Thần Ngọc không bỏ lỡ phản ứng của anh, vì vậy cậu càng không hiểu tại sao Hoắc Thâm lại từ chối.
Bắt gặp ánh mắt nghi hoặc của Omega, Hoắc Thâm giải thích: "Ba năm trước, tôi bị thương trong cuộc chiến tranh Lạc Đạt xâm lược biên giới tinh cầu F, bác sĩ nói tôi có khả năng..." Cả đời này sẽ không thể có con nối dõi.
Lời còn chưa nói hết đã bị Cố Thần Ngọc cắt ngang.
Nghe Hoắc Thâm nhắc đến trận đại chiến ba năm trước, cậu chợt nhớ đến những lời đồn đại về Hoắc Thâm trong giới Omega, cũng chính vì vậy mà cậu không nỡ để anh tự thuật lại vết thương sau trận chiến.
Nghe nói lúc đó Hoắc Thâm bị thương nặng, suýt chút nữa thì không qua khỏi, vết thương ở phần thân dưới đặc biệt nghiêm trọng, hai chân không chỉ bị gãy xương nghiêm trọng, mà còn bị bỏng nặng do lửa đạn lan đến.
Sau hơn một năm điều trị, khi xuất hiện trở lại quân đoàn, tuy nhìn bề ngoài không khác gì trước đây, nhưng dường như do di chứng của vết thương năm đó ảnh hưởng đến thần kinh gì đó, nên tuy niềm kiêu hãnh của Alpha vẫn còn nguyên vẹn, nhưng đã không còn tác dụng.
Nói trắng ra là Hoắc Thâm không được.
Đối với Alpha mà nói, đây quả là một cú sốc lớn, huống chi anh còn phải tự mình nói ra sự bất lực của mình với một Omega.
Vì vậy Cố Thần Ngọc ngắt lời anh, trực tiếp nói: "Tôi biết, nhưng có sao đâu? Tôi sợ Alpha, chuyện này cả Đế quốc đều biết, hơn nữa tôi cũng không..."
Dừng một chút, Cố Thần Ngọc nhìn Hoắc Thâm, thầm bổ sung trong lòng chữ "đói khát đến vậy".
Nói cho cùng, đó chỉ là nhu cầu sinh lý tự nhiên của nhau, cũng không phải là nhu cầu sinh tồn nhất định phải có.
Cố Thần Ngọc thực sự nghĩ như vậy.
Mím môi, che giấu sự chua xót khi vừa nghĩ đến chuyện đó, cậu tiếp tục nói: "Vì vậy, chuyện anh muốn nói không quan trọng, tôi chỉ hỏi anh có bằng lòng hay không?"
Có bằng lòng hay không?
Tất nhiên là bằng lòng!
Hoắc Thâm sững sờ, anh hiểu ý của Cố Thần Ngọc.
Anh không ngờ Cố Thần Ngọc lại biết rõ về vết thương của mình như vậy, anh vốn tưởng rằng cậu chỉ biết đến nghiên cứu khoa học, lại đặc biệt sợ Alpha, sẽ không biết chuyện của anh.
Nhưng nghĩ đến con cả của nhà họ Cố là Cố Thần Lăng cùng quân đoàn với mình, Hoắc Thâm cũng đoán được phần nào.
Bàn tay siết chặt khẽ thả lỏng trước lời nói của Cố Thần Ngọc, Hoắc Thâm nhìn chằm chằm vào gương mặt xinh đẹp đến mức quá đáng của Omega, giọng nói khàn khàn: "Chúng ta ở bên nhau sẽ không có con, cậu thật sự chắc chắn chứ?"