Ông lập tức thu hút ánh nhìn của An Quảng Sơn. Một thời gian không gặp, chú hai trông trẻ ra một chút, người cũng rất có tinh thần, có thể nói là rạng rỡ hẳn lên. Nhìn là biết ngay cuộc sống đang rất tốt đẹp. An Quảng Sơn nhìn thấy vậy, tâm trạng vốn đã không tốt lại càng thêm một tầng u ám.
Trong lòng càng thêm hối hận.
Cuộc sống của nó không phải thật sự sắp phất lên rồi chứ?
Không! Sẽ không đâu!
Mình chỉ đang lo bò trắng răng thôi!
An Quảng Sơn cố gắng đè nén chút hối hận đó, chậm rãi rời khỏi thôn Đại Liễu.
Mà An Quảng Xuyên ở bên đường, khóe miệng không nhịn được cong lên, mắt cười híp lại thành một đường kẻ.
Hê! Sắc mặt của anh cả lúc nãy thật sự đặc sắc!
Tâm trạng tốt đẹp này khiến tối hôm đó ông đã trổ hết mười tám ban võ nghệ, ở trong bếp mấy tiếng đồng hồ làm ra chín món ăn và một món canh.
Chẳng phải ngày lễ ngày Tết, cũng không có khách khứa, vậy mà lại có đủ cả gà, vịt, cá, bò, heo. Ông còn lấy ra chai rượu trắng trước đây cất giữ như đồ sưu tầm, "Hôm nay chúng ta làm một chén!" Tâm trạng vui vẻ không hề che giấu.
Nói là uống một chén, nhưng thực tế là chén này nối tiếp chén kia, căn bản không dừng lại được.
Đào Liên Doanh biết tại sao ông lại như vậy, cũng không ngăn cản, chỉ gắp thức ăn vào bát cho ông, bảo ông ăn nhiều một chút.
Cảm xúc này cứ kìm nén mãi không tốt cho sức khỏe, giải tỏa ra là tốt rồi.
Vì vậy rất nhanh, An Quảng Xuyên đã say. Ông giơ chén rượu lên, nheo mắt đánh giá An Tiêu Quân, rồi cười đắc ý như chuột sa chĩnh gạo: "Con gái ba giỏi lắm, tốt! Hê, con có chí khí, ba vì con... ợ... tự hào. Chúng ta cố gắng làm, ợ! Làm nên trò trống gì đó! Hê hê..."
L*иg ngực An Tiêu Quân hơi nóng lên, một lần nữa cảm thấy may mắn vì mình đã trở về.
Nếu như cô không về được... Lòng cô nhói đau, không nghĩ tiếp nữa, một hơi cạn sạch rượu trong chén, đáp lời: "Vâng, chúng ta sẽ cố gắng làm, làm cho ra dáng!"
Cô muốn ba mẹ tự hào về mình.
Buổi tối, đêm khuya, An Tiêu Quân vừa mới ở trên núi phóng thích linh khí tưới tiêu xong thì nhận được phản hồi kích động của Lâm Gia Gia: "Tiểu An, bà nội tớ đã ngủ đúng giờ liền ba ngày rồi! Túi thơm an thần cậu làm đặc biệt hữu dụng!"
Lúc Lâm Gia Gia về, cốp xe và ghế sau đều bị nhét đầy, ngay cả ghế phụ bên cạnh cô ấy cũng để không ít đồ linh tinh lặt vặt.
Sau khi mang những thứ này về, cô ấy đã nhận được lời khen ngợi nhất trí.
Cô ấy vốn còn định chia sẻ với ba mẹ và anh trai ruột của mình, nhưng bọn họ đều đang đi công tác ở nước ngoài, nên đợt đồ ăn ngon này không được hưởng rồi.
Lâm Gia Gia nói không ngớt lời, "Dâu tây đó ấy, ông nội tớ là người không thích ăn hoa quả mà cũng khen cậu với tớ mấy lần liền, nói dâu tây cậu trồng ngon lắm. Ban đầu tớ không nói rau xanh cũng là tớ mang về, chỉ nói mang hoa quả thôi. Đến lúc ăn cơm trưa, món rau xanh vừa được bưng lên, ông bà nội tớ liền nói, tay nghề đầu bếp nhà mình tiến bộ rồi, phải tăng lương cho anh ta, ha ha ha!"
Cô ấy cười một tràng dài: "Vui chứ? Đây chính là phản ứng chân thực nhất đấy, tớ nghe mà cũng thấy hơi tự hào rồi. Sau đó tớ nói với họ mấy món rau đó cũng là cậu trồng, ông bà nội tớ còn hơi không tin, đòi gọi đầu bếp tới hỏi nữa chứ, ha ha ha!"
An Tiêu Quân cũng cười: "Rồi sao nữa?"
Lâm Gia Gia: "Rồi họ khen cậu ghê gớm. Họ xem ảnh mấy ngày nay của tớ, biết người nào là cậu, còn nói không thể trông mặt mà bắt hình dong. Tớ biết ngay là sẽ không có ai tin mà, một tiên nữ thế này, vậy mà lại là cao thủ trồng trọt, sự tương phản mạnh mẽ quá! Tiểu An, cậu tiếp tục cố gắng lên, hãy để sự chấn động đến mãnh liệt hơn nữa đi!"
Đang nói thì linh hồn "tính cách trẻ con" của cô ấy bùng nổ: "Biển sao trời mênh mông, xuất phát!"
An Tiêu Quân nghĩ đến bộ dạng kỳ quặc lúc này của cô ấy, lại cười: "Được, mượn lời tốt của cậu."
Sau một tràng cười, Lâm Gia Gia hỏi đến video câu cá của cô ấy. Cô ấy rảnh rỗi không có việc gì làm sẽ ghé qua tài khoản, xem bình luận: "Video đó của cậu đăng lên cũng mấy ngày rồi, vẫn còn nhiều lượt thích và bình luận mới như vậy. Hơn nữa cậu còn bị cắt ghép làm tư liệu cho các video khác nữa, có những người này giúp cậu kéo lưu lượng truy cập, lượng fan của cậu ngày càng nhiều rồi."
Buổi livestream đầu tiên đó của An Tiêu Quân đã kiếm được mấy trăm tệ tiền donate (ủng hộ), hơn ba ngàn fan. Sau khi cắt ghép video rồi đăng lên, lượt xem video đó của cô ấy đã đạt hơn hai triệu, sáu trăm ba mươi ngàn lượt thích, hơn bốn mươi ngàn bình luận, số lượng fan cũng tăng lên hơn một vạn.
"Khi nào cậu lại đi câu cá nữa?"
An Tiêu Quân nghĩ một lát về thời gian: "Chắc là ngày kia, ngày mai tớ còn có chút việc."
Lâm Gia Gia phấn khích: "Cậu đi câu cá ở đâu, trước khi livestream báo trước cho tớ nhé, tớ đến tăng độ hot cho cậu, cũng giúp cậu canh khu bình luận nữa."