[Vô Hạn Lưu] Tiếng Vọng

Chương 29: Tòa nhà Tiểu Vân

Tân Tâm: "Vậy anh tự nói với em đi, em hơi buồn ngủ, tốt nhất là vừa đi vừa nói."

Hạ Tân Xuyên: "..."

Hai người ra khỏi hiệu thuốc, Hạ Tân Xuyên đẩy xe máy điện đi phía dưới, Tân Tâm đi trên vỉa hè, sát bên Hạ Tân Xuyên.

"Tôi hỏi chị ấy sau khi Hạ Hiểu Huy mất, chị ấy có khó khăn về tài chính không, nếu có thì tôi có thể hỗ trợ."

"Chị ấy nói thế nào?"

"Nói mấy lời khách sáo."

Đại khái là mọi người sống đều không dễ dàng, chị vẫn có thể xoay sở được, nếu thực sự không được thì sẽ nhờ đến hắn.

Mối quan hệ hai bên vốn đã không thân thiết, bình thường cũng không qua lại nhiều, nói tới nói lui cũng chỉ là những lời khách sáo.

"Nếu Hạ Hiểu Huy thật sự bị mua chuộc, vậy Tào Trân chắc hẳn đã đưa cho anh ta một phần tiền bảo hiểm."

Tân Tâm nói: "Bây giờ Hạ Hiểu Huy đã chết rồi, tiền đi đâu?" Cậu nhìn Hạ Tân Xuyên: "Anh nghĩ chị dâu có khả năng biết chuyện không?"

Hạ Tân Xuyên không trả lời, vẻ mặt rất nghiêm trọng.

Tân Tâm và Hạ Tân Xuyên về đến ký túc xá thì thấy trong phòng trống trơn.

Ngoại trừ giường của cậu và Hạ Tân Xuyên, tất cả các giường khác đều trống hoác, cả chỗ để vali trên gác xép cũng trống không.

Ba người đã bỏ trốn trong đêm.

Tân Tâm: NPC vốn đã không phong phú giờ lại ít thêm ba người.

Tân Tâm nhìn Hạ Tân Xuyên bên cạnh: "Anh, đừng rời xa em."

Hạ Tân Xuyên: "..."

Hai người vẫn cùng nhau đi tắm.

Tân Tâm vừa tắm vừa nghĩ.

Cho đến nay, rốt cuộc cậu đã giải được bao nhiêu câu đố, hay thực ra cậu vẫn luôn đi trên con đường sai lầm, những ngày qua làm toàn là vô ích?

Cứ mặc định Tào Trân là hung thủ của tất cả các vụ án, như vậy có phải quá vội vàng không?

Trong vụ án này có một yếu tố quá nổi bật, đó là tiền bồi thường bảo hiểm.

Vì tiền, nên sai người tông chết chị gái mình, có lẽ sau đó sự việc bại lộ, nên tiếp tục gϊếŧ người diệt khẩu.

Tham thì thâm.

Động cơ phạm tội này có thể nói là kinh điển, dường như cũng rất hợp lý, nhưng lại không có bằng chứng quyết định nào.

Hơn nữa, với cường độ gặp ma hiện tại, so với việc có thể tìm ra sự thật hay không, cậu càng lo lắng hơn về việc liệu mình có thể sống đến ngày nhiệm vụ kết thúc hay không.

Tân Tâm trầm ngâm: "Em cứ cảm thấy như có thứ gì đó quan trọng đã lướt qua trước mắt em mà em không nắm bắt được."

Hạ Tân Xuyên: "Trước tiên hãy nắm lấy cục xà phòng trong tay cậu đã."

Tân Tâm: Ok.

Tắm xong, hai người cùng nhau về ký túc xá.

Đèn ở hành lang có lẽ bị vấn đề về đường dây, nhấp nháy giống như hiệu ứng kinh điển trong phim kinh dị, Tân Tâm đã quen rồi: "Nhìn kìa." Cậu chỉ vào đèn, cười: "Nhấp nháy nhấp nháy sao nhỏ, hành lang của chúng ta có sao nhỏ kìa."

Hạ Tân Xuyên: "..."

Băng gạc mới thay trên trán, cao dán mới trên cổ, giọng nói vẫn còn hơi khàn, vừa mới thoát chết trong gang tấc, người này lấy đâu ra tinh thần lạc quan vậy?

Về đến ký túc xá, Tân Tâm bắt đầu bận rộn, di chuyển các giường tới lui.

Hạ Tân Xuyên vốn đang ngồi trên giường, dựa vào tường xem lại video ở nhà Hướng Thần, muốn xem có manh mối nào bị bỏ sót lúc đó không.

Vừa thấy Tân Tâm bắt đầu lúi húi, sự chú ý của hắn đã bị phân tán, ánh mắt không tự chủ được mà rơi vào người Tân Tâm, muốn xem cậu còn có thể làm ra chuyện gì khiến hắn bất ngờ nữa.

Khi một chiếc giường khác được kê sát lại, Hạ Tân Xuyên đã hoàn toàn không còn nhìn điện thoại nữa.

Tân Tâm đột nhiên "á" lên một tiếng, hơi ngượng ngùng gãi đầu: "Chỉ tháo màn, quên lấy chăn xuống rồi." Sau đó cậu lại kéo khung giường ra một khe hở, quỳ lên khung giường, cánh tay mảnh khảnh luồn qua khe hở giữa hai giường, từ từ rút tấm chiếu trên giường tầng trên ra, rồi đến chăn, gối.

Ghép hai giường lại với nhau, Tân Tâm buộc màn, quay sang giường của Hạ Tân Xuyên, đặt chăn, chiếu, gối lên giường, xoay người, mông chổng ra sau lùi lại.

Hạ Tân Xuyên dịch chân, nhường chỗ cho cậu hoạt động, ánh mắt dõi theo Tân Tâm.

Tân Tâm dọn giường xong, bận rộn một hồi cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, nằm vật ra: "Mệt chết em rồi."

Ánh mắt Hạ Tân Xuyên rơi trên mặt cậu.

Tân Tâm: "Anh yên tâm, bây giờ chỗ rộng rồi, chắc chắn em sẽ không đá trúng anh."

Hạ Tân Xuyên chỉ vào màn được buộc hai bên.

Tân Tâm khá đắc ý: "Cảm thấy rất an toàn đúng không?"

Hai chiếc giường đơn kê cạnh nhau được bao quanh bởi hai chiếc màn, giống như một cái lều lớn.

Hạ Tân Xuyên quay mặt đi: "Quá an toàn."

Nửa đêm bị đá, muốn trốn cũng không có chỗ trốn.

Tân Tâm lại gần, cùng Hạ Tân Xuyên xem video quay ở nhà Hướng Thần.

Xem một lúc, Tân Tâm che mặt, nhìn qua kẽ ngón tay.

Rõ ràng là họ quay tại hiện trường, nhưng không biết tại sao, cảm giác xem video còn đáng sợ hơn, nhất là bây giờ, trong ký túc xá tối om, chỉ có ánh sáng từ màn hình điện thoại, Tân Tâm luôn sợ trên màn hình sẽ đột nhiên xuất hiện một khuôn mặt ma quái.