Khi thông báo Lục Chước Hạm được điều chuyển về làm trợ lý đặc biệt cho phó giám đốc Niên Lương Thần được ban hành, cả văn phòng thiết kế không khỏi xôn xao.Nhiều người không khỏi kinh ngạc trước sự thăng tiến nhanh chóng và có phần bất thường này của một nhân viên mới. Sự ngưỡng mộ dành cho tài năng của Lục Chước Hạm càng tăng lên, nhưng đồng thời cũng không ít người cảm thấy hoài nghi và khó hiểu.
Bên cạnh đó, không ít những lời trào phúng và bàn tán xôn xao cũng xuất hiện. Danh tiếng ăn chơi trác táng của Niên Lương Thần trong công ty không ai là không biết. Những nhân viên nữ từng làm việc dưới trướng hắn, dù ít hay nhiều, đều đã từng phải đối mặt với những lời lẽ gạ gẫm và hành động khiếm nhã. Sự điều chuyển này chẳng khác nào đẩy Lục Chước Hạm vào hang hùm.
Trong số những ánh mắt đổ dồn về phía Lục Chước Hạm, không ít người mang theo sự thương xót và lo lắng cho tương lai của cô. Họ thầm cầu nguyện cho cô có thể giữ mình trước sự cám dỗ và những trò đồϊ ҍạϊ của vị phó giám đốc nổi tiếng.
Nhưng có lẽ, người cảm thấy sôi sục và căm phẫn nhất chính là Chỉ Giao. Khi nghe được tin Lục Chước Hạm sẽ trở thành trợ lý của Niên Lương Thần, sự ghen ghét trong lòng cô ta như một ngọn lửa bùng cháy dữ dội, trộn lẫn với sự ảo tưởng về vị trí của mình trong lòng hắn.
"Tại sao? Tại sao hắn lại để ý đến ả đàn bà đó đến vậy? Chẳng lẽ những gì mình đã làm vẫn chưa đủ để loại bỏ cô ta sao? Lương Thần... anh ấy sắp thuộc về mình rồi, sau chuyện này, anh ấy sẽ nhận ra ai mới là người thật lòng yêu anh ấy. Tại sao con nhỏ đó cứ xuất hiện và phá hỏng mọi chuyện chứ?"
Trong cơn ảo mộng về việc Niên Lương Thần sẽ quay về bên mình sau khi vụ việc đạo nhái bị vạch trần, việc hắn ta đưa Lục Chước Hạm về làm trợ lý chẳng khác nào một gáo nước lạnh dội thẳng vào mặt Chỉ Giao. Sự căm ghét dành cho Lục Chước Hạm càng nhân lên gấp bội, nhưng đồng thời, cô ta cũng không khỏi khó chịu và tủi thân khi Niên Lương Thần hoàn toàn ngó lơ sự tồn tại của mình, mọi sự chú ý của hắn đều đổ dồn vào Lục Chước Hạm.
"Mình đã đánh mất Lương Thần rồi sao? Chỉ vì con nhỏ đó?" Ý nghĩ này gặm nhấm trái tim Chỉ Giao, biến sự ghen ghét thành một cơn hận thù mù quáng. Cô ta nghiến răng ken két, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay, quyết tâm sẽ khiến Lục Chước Hạm phải trả giá vì tất cả những gì cô ta đã "cướp" đi.
Khi thông báo về việc chuyển công tác được ban hành, Lục Chước Hạm không khỏi ngạc nhiên. Cô không ngờ con mồi mà cô đang âm thầm theo dõi lại chủ động lao đến nhanh như vậy. "Niên Lương Thần, xem ra anh ta nóng vội hơn mình tưởng," một nụ cười lạnh lẽo thoáng qua trên môi cô.
Về phía Niên Tử Kì, khi nghe được tin người em trên danh nghĩa của mình đã đề xuất và được cha chấp thuận việc chuyển Lục Chước Hạm về làm trợ lý, trong lòng anh dâng lên một sự khó chịu khó tả. Anh không hiểu rõ mục đích thực sự của Niên Lương Thần là gì, nhưng linh cảm mách bảo anh rằng chuyện này không hề đơn giản. Sự hứng thú và tò mò mà anh dành cho Lục Chước Hạm trỗi dậy mạnh mẽ, anh không muốn bất kỳ aican thiệp vào "cuộc chơi" mà anh đang âm thầm theo đuổi.
Niên Tử Kì nhanh chóng cho gọi thư ký Tư Thành đến. "Cô Lục... cô ấy đã phản ứng thế nào về quyết định này?" giọng anh trầm thấp, ẩn chứa một sự lo lắng mà ngay cả anh cũng không hoàn toàn nhận ra. Anh muốn biết liệu Lục Chước Hạm có chấp nhận lời đề nghị này một cách dễ dàng hay không. Nếu cô đồng ý, điều đó có nghĩa là gì? Liệu cô có mục đích gì khác?
Tư Thành cẩn trọng trả lời: "Thưa tổng giám đốc, cô Lục tỏ ra khá bình tĩnh và chuyên nghiệp. Cô ấy chấp nhận quyết định của công ty và nói rằng sẽ cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ ở vị trí mới."
Một tia thất vọng thoáng qua trong mắt Niên Tử Kì. Sự chấp nhận quá dễ dàng của Lục Chước Hạm khiến anh cảm thấy có điều gì đó không ổn. Anh không tin một người phụ nữ thông minh và đầy bản lĩnh như cô lại dễ dàng khuất phục như vậy.
"Cô đang nghĩ gì, Lục Chước Hạm?" Niên Tử Kì thầm nghĩ, ánh mắt nhìn xa xăm ra ngoài cửa sổ. Sự bí ẩn bao quanh người phụ nữ này càng khiến anh thêm phần tò mò và quyết tâm tìm hiểu rõ hơn về cô. Anh cảm thấy, phía sau vẻ ngoài bình thản kia chắc chắn đang ẩn chứa một điều gì đó rất thú vị.
---------------------------------------------------------------------------
Những ngày đầu tiên Lục Chước Hạm đảm nhận vị trí trợ lý cho Niên Lương Thần diễn ra một cách suôn sẻ đáng ngạc nhiên. Hắn ta tỏ ra khá lịch sự và chuyên nghiệp, giao cho cô những công việc liên quan đến giấy tờ, sắp xếp lịch trình và hỗ trợ các dự án nhỏ. Lục Chước Hạm hoàn thành mọi việc một cách nhanh chóng và hiệu quả, khiến Niên Lương Thần không khỏi hài lòng về năng lực của cô.
Tuy nhiên, vỏ bọc lịch sự đó dần bị lột bỏ. Chỉ sau vài ngày, Niên Lương Thần bắt đầu có những cử chỉ thân mật vượt quá giới hạn công việc đối với Lục Chước Hạm. Hắn ta thường xuyên tìm cớ chạm vào tay cô, ghé sát thì thầm những lời lẽ gợi sự mập mờ, hoặc cố ý có những va chạm cơ thể "vô tình".
Cách Lục Chước Hạm ứng xử càng khiến Niên Lương Thần thêm phần say mê và tin tưởng vào thành công của mình. Cô luôn giữ một nét thẹn thùng duyên dáng, những cử động nhỏ cũng toát lên vẻ ngượng ngùng đáng yêu, ánh mắt thoáng chút bối rối nhưng không hề né tránh. Những lời từ chối của cô cũng mềm mỏng như tơ lụa, vừa giữ được khoảng cách vừa không làm phật ý đối phương, ngược lại, càng khiến Niên Lương Thần càng khao khát muốn khám phá và chiếm đoạt.
Niên Lương Thần tự mãn cho rằng Lục Chước Hạm chỉ là một đóa hoa e ấp, đang cố gắng giữ gìn chút hương sắc cuối cùng trước khi hoàn toàn thuộc về hắn. Gã tin rằng, chỉ cần thêm chút kiên nhẫn "dỗ ngọt", con mồi xinh đẹp này nhất định sẽ ngoan ngoãn sà vào lòng gã. Gã đâu hay biết, từng cử chỉ ngượng ngùng, từng lời khước từ mềm mại của Lục Chước Hạm chẳng qua chỉ là những nốt nhạc hoàn hảo trong bản giao hưởng trả thù mà cô đang lặng lẽ soạn. Từng bước, cô dẫn dụ gã lạc sâu vào mê cung cạm bẫy, nơi mà gã sẽ phải trả giá cho những ảo tưởng và du͙© vọиɠ thấp hèn của mình.
Niên Tử Kì dễ dàng thu vào tầm mắt những màn tương tác giữa Lục Chước Hạm và Niên Lương Thần. Anh không ít lần thoáng thấy ánh mắt đắc ý lóe lên trong đáy mắt em trai mỗi khi tiếp cận cô, và cũng không bỏ qua vẻ e dè, đôi khi lại thoáng chút bối rối hiện trên gương mặt Lục Chước Hạm. Thế nhưng, ẩn sâu trong đôi mắt trong veo ấy, Niên Tử Kì lại thoáng nhận ra một sự tĩnh lặng khác thường.
Một dấu chấm hỏi lặng lẽ hình thành trong tâm trí Niên Tử Kì. Anh không cho rằng một người phụ nữ thông minh và sắc sảo như Lục Chước Hạm lại dễ dàng trở thành con mồi trong trò chơi của Niên Lương Thần. "Có lẽ... đằng sau vẻ ngoài ấy là một tính toán nào khác?" Hoài nghi này như một sợi dây vô hình, ngày càng siết chặt sự chú ý của anh vào mọi cử động nhỏ nhất của cô. Anh khao khát vén bức màn bí ẩn, khám phá con người thật ẩn sau vẻ dịu dàng như sương khói kia.
-------------------------------------------------------------------------------
Sảnh tiệc lộng lẫy của khách sạn Grand Majestic đêm nay rực rỡ ánh đèn pha lê, tiếng nhạc du dương hòa quyện với những lời chào hỏi xã giao lịch thiệp của giới thượng lưu. Các vị lãnh đạo cấp cao từ những tập đoàn danh tiếng, những nhà đầu tư quyền lực và những nhân vật có tầm ảnh hưởng trong xã hội đều tề tựu tại đây, cùng nhau chung tay cho một mục đích cao đẹp – quỹ từ thiện "Trái Tim Hy Vọng".
Giữa đám đông khách mời, Lục Chước Hạm xuất hiện như một viên ngọc quý đi bên cạnh Niên Lương Thần. Chiếc váy dạ hội màu trắng kem tinh tế mà cô khoác lên mình như được dệt nên từ ánh trăng và những giọt sương mai. Phần thân trên ôm sát, được thiết kế một cách nghệ thuật, tôn lên vòng eo thon gọn và đường cong quyến rũ. Những đường chỉ bạc lấp lánh như những vì sao đêm, trải dài từ phần ngực xuống thắt lưng, rồi mềm mại lan tỏa trên nền vải trăng bồng bềnh của chân váy.
Thiết kế cổ vuông và dây đai mỏng càng làm nổi bật bờ vai thanh mảnh và chiếc cổ thiên nga của Lục Chước Hạm. Lớp trang điểm nhẹ nhàng, tập trung vào đôi mắt đen sắc sảo và làn môi đỏ quyến rũ, càng tôn thêm vẻ đẹp thanh lịch và quý phái của cô. Mái tóc đen huyền được búi cao đơn giản, điểm xuyết vài lọn tóc mai nhẹ nhàng rũ xuống gương mặt, khoe trọn đường nét hoàn hảo.
Trong chiếc váy như được tạo riêng cho mình, Lục Chước Hạm dễ dàng thu hút mọi ánh nhìn xung quanh. Vẻ đẹp của cô như một bản hòa tấu thị giác vậy, mỗi chi tiết đều hài hòa và tinh tế, khiến những người xung quanh không khỏi cảm thán.
Niên Lương Thần, dù cố gắng giữ vẻ mặt kiêu ngạo thường ngày, vẫn không giấu nổi sự tự hào trào dâng khi sánh bước bên cạnh Lục Chước Hạm, một tuyệt sắc giai nhân khiến bao ánh mắt phải dõi theo. Hắn ta hãnh diện như thể vừa chinh phục được một bảo vật vô giá, hắn giới thiệu cô với vai vai trò trợ lý của mình ngầm khẳng định quyền kiểm soát đối với người đẹp này. Trong tâm trí hắn, hình ảnh Lục Chước Hạm trong chiếc váy lộng lẫy càng khơi dậy một khát khao chiếm đoạt mãnh liệt. Đêm nay, hắn quyết tâm phải có được cô, biến cô thành của riêng mình, một công cụ để hắn thỏa mãn du͙© vọиɠ và phô trương quyền lực.
Nhưng trong đôi mắt Lục Chước Hạm, sâu thẳm vẫn ẩn chứa một sự lạnh lùng và toan tính. Đêm nay, vẻ đẹp rực rỡ này không chỉ là một chiếc mặt nạ quyến rũ, mà còn là một công cụ lợi hại trong kế hoạch mà cô đang âm thầm thực hiện.
Cùng thời điểm đó, từ một lối vào khác của sảnh tiệc, Niên Tử Kì xuất hiện, thu hút mọi ánh nhìn bởi vẻ ngoài lịch lãm và khí chất cao ngạo. Bộ vest tây màu đen tuyền được cắt may hoàn hảo ôm sát cơ thể cường tráng của anh, tôn lên bờ vai rộng và vóc dáng thẳng tắp. Chiếc sơ mi trắng tinh khôi cùng chiếc cà vạt màu xanh than trầm càng làm nổi bật vẻ lạnh lùng và quyền lực của người đàn ông này. Bên cạnh anh không có bóng dáng một quý cô nào, chỉ có thư ký Tư Thành luôn giữ phong thái chuyên nghiệp.
Ngay khi bước chân vào sảnh tiệc náo nhiệt, ánh mắt sắc bén của Niên Tử Kì đã nhanh chóng quét qua đám đông khách mời. Và rồi, anh dừng lại.
Ngay khi ánh mắt chạm vào Lục Chước Hạm, một sự ngạc nhiên thoáng qua trong đôi mắt sâu thẳm của Niên Tử Kì. Vẻ đẹp của cô đêm nay ví như một đóa hoa nở rộ, hoàn toàn khác biệt với hình ảnh nghiêm nghị thường ngày tại công ty. Anh khẽ nhíu mày, một sự đánh giá lặng lẽ diễn ra trong tâm trí. Vẻ thanh tao, thoát tục của cô như một bức tranh tỉ mỉ, từ làn da không tì vết, đôi mắt đen láy ẩn chứa sự thông minh đến bờ môi đỏ thắm kiêu hãnh. Anh không khỏi thừa nhận, em trai mình có lẽ đã nhìn thấy điều gì đó đặc biệt ở cô. Tuy nhiên, một cảm giác gợn sóng khó chịu lại dâng lên trong lòng Niên Tử Kì khi chứng kiến sự thân mật giữa cô và Niên Lương Thần, một cảm giác mà anh chưa thể gọi tên.
Sau khi khéo léo lách mình khỏi vòng tay Niên Lương Thần với một lời cáo lỗi nhẹ nhàng, Lục Chước Hạm thả mình vào sự tĩnh lặng của hành lang vắng. Ánh đèn vàng hắt lên gương mặt cô, không đủ sáng để che giấu vẻ trầm tư đang ẩn hiện trong đôi mắt.
Bất ngờ, một bóng dáng cao lớn đổ xuống lối đi, chặn đứng bước chân cô. Niên Tử Kì đứng đó, vẻ mặt khó đoán, nhưng ánh mắt lại mang theo một sự tập trung dị thường, như đang thưởng thức một cảnh đẹp bí mật.
"Cô Lục," giọng anh trầm khàn vang lên, phá vỡ sự im ắng như một hơi thở gần gũi. "Có vẻ cô không thích ồn ào?"
Lục Chước Hạm khẽ mỉm cười, một nụ cười hé nở như một đóa hoa trong đêm. "Đôi khi, sự tĩnh lặng lại có sức hút riêng, thưa Niên tổng."
"Công việc với Hạ Lương Thần..." Câu hỏi của Niên Tử Kì mang theo một sự quan tâm mềm mại, ánh mắt anh khẽ lướt dọc theo dáng hình Lục Chước Hạm. "...có làm cô mệt mỏi?"
"Mọi thứ vẫn ổn, cảm ơn anh đã quan tâm," Lục Chước Hạm đáp, giọng điệu vẫn giữ được sự chuyên nghiệp nhưng pha lẫn một chút dịu dàng khó tả.
Một khoảng lặng ngắn ngủi bao trùm lấy hai người, chỉ còn tiếng nhạc du dương từ sảnh tiệc vọng lại. Ánh mắt Niên Tử Kì dán chặt vào Lục Chước Hạm, như đang khám phá một bí mật ẩn sâu trong đôi mắt cô.
"Thật thú vị," anh đột ngột lên tiếng, giọng trầm hơn, như một lời tâm sự riêng tư. "Cách đây không lâu, tôi từng có một kỷ niệm... khó quên với một người phụ nữ tại một nơi không ngờ tới. Vẻ đẹp của cô ấy... rất đặc biệt."
Ánh mắt Niên Tử Kì khóa chặt vào Lục Chước Hạm, không cho phép cô né tránh. Anh chờ đợi một phản ứng, dù là nhỏ nhất.
"Điều kỳ lạ là..." anh tiếp tục, giọng mang theo một sự thăm dò đầy ẩn ý, "Giữa cô và người phụ nữ đó... có một sự trùng hợp đến kỳ lạ. Vóc dáng, khí chất... và cả giọng nói êm tai.
Lục Chước Hạm khẽ ngước nhìn, đôi mắt миндалевидные chạm vào ánh mắt sâu thẳm của Niên Tử Kì. Một nụ cười nhẹ nhàng nở trên môi cô.
"Có lẽ có những điều... chỉ có hai người trong cuộc mới hiểu."
Một nụ cười bí ẩn thoáng qua trên môi Niên Tử Kì. "Có lẽ vậy. Và có lẽ... những trùng hợp luôn có lý do của nó, phải không cô Lục?"
Sau cuộc trò chuyện ngắn ngủi nhưng đầy ẩn ý, Niên Tử Kì gần như chắc chắn người phụ nữ quyến rũ trong đêm định mệnh ở quán bar chính là Lục Chước Hạm. Mùi hương thoang thoảng quen thuộc, ánh mắt mê người như muốn kéo người khác chìm đắm vào cô vậy... tất cả những mảnh ghép rời rạc trong ký ức anh cuối cùng đã khớp lại một cách hoàn hảo.
"Qủa nhiên là cô ấy" Niên Tử Kì thầm nghĩ, ánh mắt vẫn dõi theo bóng lưng Lục Chước Hạm khi cô hòa vào dòng người trong sảnh tiệc. Một cảm xúc phức tạp trào dâng trong lòng anh, vừa có sự thích thú khi khám phá ra một bí mật, vừa có một chút bối rối khó hiểu.
Tuy nhiên, cùng với sự khẳng định đó, trong lòng Niên Tử Kì cũng dấy lên một nghi ngờ sâu sắc. Tại sao Lục Chước Hạm lại không hề tỏ ra quen biết anh? Tại sao cô lại cố tình phủ nhận cuộc gặp gỡ đêm đó? Với vẻ đẹp và sự thông minh của mình, cô hoàn toàn có thể thu hút bất kỳ người đàn ông nào, vậy mục đích của cô khi tiếp cận anh là gì?
"Cô ấy tiếp cận mình... có mục đích gì sao?" Ý nghĩ này như một mũi gai khẽ nhói trong tâm trí Niên Tử Kì. Sự hứng thú ban đầu dần nhường chỗ cho một sự cảnh giác. Anh không tin vào những sự trùng hợp ngẫu nhiên, đặc biệt là với một người phụ nữ bí ẩn và quyến rũ như Lục Chước Hạm. Anh quyết định sẽ âm thầm theo dõi cô chặt chẽ hơn, tìm hiểu xem ẩn sau vẻ ngoài dịu dàng kia là âm mưu hay bí mật nào.