Khi Lục Chước Hạm vừa tháo mũ bảo hiểm, mái tóc đen huyền bết mồ hôi xõa xuống bờ vai thon thả, giữa tiếng reo hò chúc mừng của bạn bè, ánh mắt sắc sảo của cô khẽ khựng lại. Từ bóng tối cuối đường đua, chiếc Aston Martin Vantage màu xám tro sang trọng và đầy uy lực đang chậm rãi tiến đến.
Ánh đèn pha trắng lạnh của chiếc xe rọi thẳng vào Lục Chước Hạm, khiến cô nheo mắt lại. Trái tim cô khẽ đập nhanh hơn một nhịp, một cảm giác bất ngờ trào dâng. Khi nhận ra người bước ra từ chiếc xe, sự ngạc nhiên trong mắt Lục Chước Hạm càng tăng lên gấp bội. Đó chính là Niên Tử Kì.
"Niên Tử Kì? Tại sao anh ta lại ở đây vào giờ này?" Lục Chước Hạm thầm nghĩ, trong lòng dấy lên một vài nghi ngờ. "Có lẽ anh ta cũng có sở thích đua xe? Hoặc... có lẽ anh ta đang âm thầm theo dõi mình?" Ý nghĩ thứ hai khiến sống lưng cô khẽ lạnh.
Về phía Niên Tử Kì, anh cũng không giấu nổi sự ngạc nhiên khi chứng kiến cảnh Lục Chước Hạm vừa thể hiện một màn đua xe điêu luyện đến vậy. Vẻ ngoài kiều diễm và lạnh lùng của cô hoàn toàn khác biệt với hình ảnh một nhân viên thiết kế mà anh thường thấy ở công ty. Sự đối lập này càng làm tăng thêm sự tò mò và hứng thú trong lòng anh.
"Cô ấy... lại có mặt tại noiwi như thế này?" Niên Tử Kì thầm nghĩ, ánh mắt không rời khỏi Lục Chước Hạm. Anh đã âm thầm cho người điều tra về những hoạt động cá nhân của cô sau những nghi ngờ về đêm ở quán bar. Và trường đua này là một trong những nơi mà người của anh đã báo cáo về sự xuất hiện của cô. Anh muốn tận mắt chứng kiến con người thật của Lục Chước Hạm ngoài công việc.
Niên Tử Kì tiến về phía Lục Chước Hạm, dáng vẻ ung dung và điềm tĩnh. Ánh mắt anh lướt qua chiếc McLaren bóng loáng, rồi dừng lại ở gương mặt vẫn còn ửng hồng của cô.
"Cô Lục." giọng anh trầm thấp vang lên giữa tiếng ồn ào xung quanh, sự ngạc nhiên được che giấu khéo léo sau vẻ điềm tĩnh thường ngày. "Một buổi tối thú vị, phải không?"
Lục Chước Hạm khẽ nhếch môi, một nụ cười nhẹ thoáng qua, ánh mắt cô đáp lại sự dò xét của anh một cách bình thản. "Với những người tìm thấy niềm vui trong tốc độ, mọi buổi tối đều có thể trở nên thú vị."
"Tôi cho rằng, sự thú vị đó còn phụ thuộc vào việc người ta có làm chủ được tốc độ hay không," Niên Tử Kì nhẹ nhàng phản bác, ánh mắt anh không rời khỏi gương mặt Lục Chước Hạm, như đang cố gắng đọc vị những suy nghĩ ẩn sâu trong đôi mắt ấy. "Cô đã chứng minh được điều đó hôm nay."
"Tổng giám đốc quá khen," Lục Chước Hạm đáp lời, giọng điệu vẫn giữ được sự thoải mái. "Đôi khi, việc buông bỏ sự kiểm soát lại là cách tốt nhất để tìm thấy sự tự do."
"Một triết lý sống khá thú vị," Niên Tử Kì khẽ gật đầu, trong mắt ánh lên một tia nhìn đầy ẩn ý. "Nhưng trong kinh doanh, sự kiểm soát lại là yếu tố then chốt. Tôi tò mò, cô Lục áp dụng triết lý nào khi điều hành công việc?"
"Có lẽ, tùy từng "đường đua"," Lục Chước Hạm trả lời, ánh mắt cô thoáng qua vẻ sắc sảo. "Đôi khi cần sự kiểm soát tuyệt đối, nhưng đôi khi, một chút "buông lỏng" lại mang đến những kết quả bất ngờ."
Niên Tử Kì khẽ mỉm cười, sự hứng thú trong mắt anh không còn che giấu. "Vậy... "đường đua" nào đang chờ đợi cô ở phía trước, cô Lục?"
"Một vài "vạch đích" mà tôi muốn chinh phục." Lục Chước Hạm đáp lại, giọng điệu đầy tự tin và một chút thách thức. "Và tôi tin rằng, mình có đủ "tốc độ" để đạt được chúng."
"Tôi sẽ rất chờ đợi để chứng kiến "tốc độ" của cô," Niên Tử Kì nói, ánh mắt anh sâu hơn. "Có lẽ, ngoài đường đua, chúng ta sẽ có nhiều cơ hội hơn để "so kè" nhau."
Lục Chước Hạm khẽ mỉm cười, một nụ cười bí ẩn. "Có lẽ vậy. Cuộc sống luôn đầy ắp những "đường đua" bất ngờ, thưa ngài."
Sự thoải mái và tự tin của Lục Chước Hạm khiến Niên Tử Kì càng thêm phần hứng thú. Anh cảm nhận được ở cô một sự thông minh sắc sảo và một bản lĩnh không hề tầm thường. Anh muốn khám phá sâu hơn về con người này, về những khía cạnh khác mà cô đang khéo léo che giấu.
Sau những màn đối đáp sắc sảo và đầy ẩn ý, bầu không khí giữa Lục Chước Hạm và Niên Tử Kì dường như trở nên thoải mái và gần gũi hơn. Tiếng động cơ gầm rú đã nhường chỗ cho những lời lẽ nhẹ nhàng, nhưng vẫn phảng phất sự thăm dò và quyến rũ.
"Cô Lục," Niên Tử Kì khẽ mỉm cười, ánh mắt anh dịu đi một chút. "Đây không phải là văn phòng, cũng không có những hợp đồng hay báo cáo. Cô không cần phải gọi tôi là tổng giám đốc nữa. Cứ thoải mái, không cần quá trang trọng hay gò bó."
Giọng nói yêu kiều của Lục Chước Hạm vang lên, mang theo một chút ý cười: "Nhưng dù sao, anh vẫn là cấp trên của tôi, Niên tổng."
Niên Tử Kì khẽ nhướn mày, không hề tỏ ra khó chịu. "Vậy sao? Tôi lại nghĩ, giữa những người có cùng đam mê tốc độ, địa vị có lẽ không còn quá quan trọng. Nhưng không sao...." anh nói, giọng đầy ẩn ý. "Đợi khi cô Lục cảm thấy chúng ta đã trở nên gần gũi hơn rồi thay đổi cũng được."
Trong thâm tâm, Lục Chước Hạm vẫn luôn giữ vững mục tiêu của mình. Việc kéo gần khoảng cách với Niên Tử Kì là một phần quan trọng trong kế hoạch trả thù Niên Lương Thần. Cô nhận thấy sự hứng thú đặc biệt của Niên Tử Kì dành cho mình và quyết định sẽ tận dụng điều đó.
Trong suốt cuộc trò chuyện, Niên Tử Kì càng cảm thấy những mảnh ghép ký ức về đêm ở quán bar dường như đang dần khớp lại với hình ảnh Lục Chước Hạm trước mặt. Mùi hương nhẹ nhàng thoang thoảng, bóng hình mềm mại và giọng nói yêu kiều của cô đều gợi nhớ đến người phụ nữ bí ẩn đêm đó. Tuy nhiên, một chi tiết quan trọng vẫn còn mơ hồ trong trí nhớ của anh – hình xăm nơi vòng eo. Anh chỉ nhớ mang máng về một hình vẽ uyển chuyển, nhưng chưa thể xác định rõ ràng. Vì lẽ đó, Niên Tử Kì chỉ dám chắc khoảng tám mươi phần trăm rằng Lục Chước Hạm chính là người phụ nữ đêm đó. Sự nghi ngờ còn lại thôi thúc anh phải tìm ra câu trả lời cuối cùng, một bằng chứng xác thực để giải đáp mọi thắc mắc trong lòng.
Cuộc trò chuyện giữa họ tiếp tục diễn ra một cách tự nhiên, nhưng ẩn sau mỗi lời nói và ánh mắt lại là những toan tính và những bí mật chưa được hé lộ. Mối quan hệ giữa tổng giám đốc và cô nhân viên mới dường như đang bước sang một trang mới, đầy mập mờ và khó đoán như màn đêm tĩnh lặng bao trùm trường đua.
--------------------------------------------------------------------------------
Những ngày tiếp theo trôi qua trong một bầu không khí có phần khác lạ tại tập đoàn Thụy Vũ. Mối quan hệ giữa Lục Chước Hạm và Niên Tử Kì dần trở nên mập mờ và khó đoán hơn. Những cuộc gặp gỡ "tình cờ" ngày càng thường xuyên hơn, những ánh mắt chạm nhau đầy ẩn ý, và những lời lẽ trao đổi tuy vẫn giữ vẻ lịch sự nhưng lại phảng phất một sự quan tâm đặc biệt. Giữa họ tồn tại một sự hấp dẫn ngầm, như một ván cờ mà cả hai đều đang thăm dò và chờ đợi nước đi tiếp theo của đối phương.
Trong khi đó, vụ việc đạo nhái đã được giải quyết một cách ổn thỏa. Sau quá trình điều tra kỹ lưỡng và thu thập bằng chứng, tập đoàn Thụy Vũ đã chứng minh được sự trong sạch của Lục Chước Hạm. Những tin đồn ác ý dần lắng xuống, và danh tiếng của công ty cũng như uy tín của bộ sưu tập trang sức được khôi phục.
Chỉ Giao, kẻ chủ mưu đứng sau những tin đồn thất thiệt, đã bị vạch mặt. Tuy nhiên, khi biết được hành động ngu xuẩn của Chỉ Giao suýt chút nữa đã gây ảnh hưởng đến "con mồi" mà hắn đang nhắm đến, Niên Lương Thần không những không ra tay giúp đỡ mà còn cảm thấy vô cùng chán ghét và tức giận. Hắn ta chỉ nhúng tay vào để giảm nhẹ hình phạt cho Chỉ Giao, không phải vì tình nghĩa, mà chỉ vì không muốn mọi chuyện trở nên quá ồn ào và ảnh hưởng đến kế hoạch của hắn. Trong mắt Niên Lương Thần lúc này, Chỉ Giao chỉ là một công cụ tay sai ngu ngốc, một quân cờ hắn có thể lợi dụng để từng bước đưa Lục Chước Hạm vào tròng. Sự thất bại của Chỉ Giao trong việc hãm hại Lục Chước Hạm không chỉ khiến hắn bực bội mà còn nhen nhóm trong hắn một ý định lợi dụng sự ghen tuông của cô ta để thực hiện những âm mưu đen tối hơn.
Trong lòng Chỉ Giao, sự ghen ghét đối với Lục Chước Hạm không hề thuyên giảm mà còn âm ỉ cháy dữ dội hơn. Cô ta không hề nhận ra sự thay đổi trong thái độ của Niên Lương Thần, vẫn tin rằng hắn sẽ luôn bảo vệ mình. Sự căm hận Lục Chước Hạm trong cô ta ngày càng lớn, như một con thú bị thương đang rình rập chờ cơ hội trả thù.
Nhận thấy rõ sự hứng thú đặc biệt mà Niên Tử Kì dành cho Lục Chước Hạm, trong đầu Niên Lương Thần nảy ra một ý định quỷ quyệt. Hắn muốn chuyển Lục Chước Hạm về làm trợ lý trực tiếp cho mình, vừa để chọc tức người anh trai luôn tỏ ra lạnh lùng và khó gần, vừa để có cơ hội ăn trọn mĩ nữ này.
Niên Lương Thần tìm đến gặp chủ tịch Niên, người cha dượng của hắn ta. Hắn ta không ngần ngại kể về Lục Chước Hạm, tô vẽ thêm những lời lẽ hoa mỹ về tài năng và sự độc đáo trong bộ sưu tập trang sức vừa qua. Chủ tịch Niên, vốn đã có ấn tượng tốt về Lục Chước Hạm qua những thành công mà cô mang lại cho công ty, càng thêm phần chú ý.
Thêm vào đó, Hà Sương Ti, người mẹ kế luôn tìm cách vun vén cho con trai, cũng không bỏ lỡ cơ hội này. Bà ta khéo léo nói tốt về Lục Chước Hạm trước mặt chủ tịch Niên, nhấn mạnh sự thông minh và nhanh nhẹn của cô, cho rằng việc Lục Chước Hạm trở thành trợ lý của Niên Lương Thần sẽ giúp ích rất nhiều cho công việc của con trai bà.
Dưới sự tác động từ nhiều phía, chủ tịch Niên cuối cùng đã đồng ý với đề nghị của Niên Lương Thần. Ông tin rằng việc một nhân viên tài năng như Lục Chước Hạm làm trợ lý sẽ giúp Niên Lương Thần học hỏi thêm kinh nghiệm và phát triển sự nghiệp. Dù sao cũng chỉ là 1 nhân viên nhỏ mà thôi.
Ngay sau khi nhận được sự chấp thuận của cha, Niên Lương Thần không giấu nổi vẻ đắc ý. Hắn ta tin rằng, việc đưa Lục Chước Hạm về dưới trướng sẽ giúp hắn dễ dàng tiếp cận và thực hiện những kế hoạch xấu xa của mình. Gã mỉm cười thầm nghĩ:"không biết khung cảnh cô gái nhỏ bé ấy nằm dưới thân sẽ là tư vị gì."