Cuộc Sống Bình Thường Của Cậu Con Nuôi Được Tái Sinh Vào Gia Đình Giàu Có

Chương 15: Hoắc Mỹ Khiết

Trịnh Ngọc Thành nghiêng mặt qua, nhìn lướt qua sườn mặt của Trần Văn Cảng, mà bàn tay ở dưới bàn thì cũng vươn ra, dường như là muốn bí mật nắm tay Trần Văn Cảng.

Nhưng Trần Văn Cảng lại nhẹ nhàng lướt tay qua rồi sau đó đặt tắt lên trên bàn, khiến cho Trịnh Ngọc Thành chỉ có thể nắm vào khoảng không.

“Sao trông mặt của em khó coi vậy? Em đừng căng thẳng, thật đấy.” Cậu ta nghĩ Trần Văn Cảng đang kiêng kị Trịnh Bình Nghĩa liền nói, “Nếu theo như những gì em nghĩ thì ba mà nổi giận thì đã nổi giận từ lâu rồi, hôm qua ông ấy đã trở về rồi nhưng đến bây giờ vẫn chưa có hành động gì thì đã chứng minh là về chuyện này của chúng ta, ông ấy thật sự không thèm để ý đến.”

Có đôi lúc Trần Văn Cảng cảm thấy Trịnh Ngọc Thành lớn lên ở trong một gia đình như vậy nhưng vẫn được bảo vệ hoàn hảo đến quá mức.

Cũng không đến mức là hoàn toàn không có tâm cơ, chẳng qua là ở trong mắt những người thật sự tâm cơ thì chẳng khác gì trò đấu đá lung tung cả.

Sự ngây thơ này xét theo một mức độ nào đó cũng có thể được xem là sự chân thành, trong quá khứ, quả thật Trần Văn Cảng đã chìm đắm vào nó, cảm thấy một cậu chủ mà có thể có tính cách như thế là điều hiếm có. Nhưng ngây thơ cũng là thứ rất có tính hủy diệt, xã hội này không chấp nhận được những kẻ quá ngây thơ.

Trên thực tế Trịnh Ngọc Thành cũng là ra vẻ nhẹ nhàng mà thôi.

Không phải cậu ta không nghĩ đến việc làm thế nào để khiến cha chấp nhận đoạn tình cảm này, nhưng không phải ở dưới tình huống không hề có sự chuẩn bị mà bị đưa ra ngoài ánh sáng như vậy.

Đặc biệt là khi trong nhà còn có mẹ kế, có em trai. Trịnh Ngọc Thành dám cam đoan rằng bà Trịnh đương nhiệm đang chờ để chê cười cậu ta rồi.

Xét cho cùng thì cha của cậu ta cũng đã cưới tổng cộng hai người vợ, mỗi người sinh ra hai đứa nhỏ.

Bà Trịnh đầu tiên mới là mẹ ruột của Trịnh Ngọc Thành, bà sinh ra cô cả là Trịnh Đông Tình hiện tại đã gả đi và Trịnh Ngọc Thành, sau đó thì cũng buông tay khỏi nhân gian.

Vào lúc mẹ qua đời thì Trịnh Ngọc Thành vẫn còn đang nằm trong tã lót, vì vậy cậu ta cũng không có bất cứ ấn tượng gì về bà — Mà cũng bởi vì như vậy cho nên giữa cậu ta và Trần Văn Cảng mới có tình nghĩa sâu sắc hơn và cũng hiểu cho nhau hơn — Nói tóm lại, từ lúc trong đầu Trịnh Ngọc Thành hình thành ký ức thì nữ chủ nhân trong nhà đã là bà Trịnh thứ hai, bà Hoắc Mỹ Khiết.

Nhưng hiển nhiên người mẹ kế này không cùng Trịnh Ngọc Thành bồi dưỡng ra bất cứ quan hệ thân mật nào, hay nói đúng hơn là cả hai còn có rất nhiều hiềm khích.

Hoắc Mỹ Khiết dồn hết tâm tư nhào vào hai đứa con ruột của mình — Đó là một cặp long phượng thai, đứa con trai tên Trịnh Mậu Huân và đứa con gái tên Trịnh Bảo Thu, chỉ nhỏ hơn Trịnh Ngọc Thành có hai tuổi mà thôi. Nếu tính theo thời gian thì năm đó, sau khi để tang chưa được bao lâu thì Trịnh Bỉnh Nghĩa đã tục huyền rồi.

Đối với Trịnh Ngọc Thành mà nói, bất kệ là người chị cả sau khi kết hôn liền dọn ra ngoài ở Trịnh Đông Tình kia hay la đứa em gái Trịnh Bảo Thu hoạt bát hiếu động đến nỗi ngay cả Trịnh Bình Nghĩa cũng yêu chiều kia, cậu ta vẫn luôn giữ thái độ cực kỳ yêu thương và chăm sóc.