Mới vừa rồi hai người kia cùng Sở Hiên Triệt quan hệ không tồi. Bởi vì thân phận của Sở Hiên Triệt, mơ hồ còn có chút nịnh bợ hắn.
Sở Hiên Triệt trong xương cốt cao ngạo, cũng không cảm thấy chính mình là con riêng. Đối với Sở Ngạn ‘cướp’ đi thân phận thiếu gia càng thêm chán ghét. Hoàng Gia Hào cùng Cố Diệu đúng là vì nhìn ra điểm này, để lấy lòng Sở Hiên Triệt mới năm lần bảy lượt mà tìm Sở Ngạn gây phiền toái.
Ngần ấy năm, Sở gia trên dưới thái độ đối với cậu càng ngày càng đạm bạc, dẫn tới Sở Ngạn càng ngày càng hướng nội. Mặc dù bị người khác khi dễ, cũng không kêu một tiếng…
“A.” Sở Yến xoa xoa giữa mày, đau đầu tăng lên. Cậu cảm thấy ký ức này hết sức quen thuộc, giống như đã xem qua ở nơi nào đó. Không đợi cậu nhớ tới, liền có tiếng bước chân càng đi càng gần.
“Ở chỗ này.” Lời nói ra có chút không kiên nhẫn.
Sở Yến ngước mắt, thấy đối phương. Đối phương nhìn thấy bộ dáng của cậu, ngẩn ra, ngay sau đó liền không khách khí mà lên tiếng, “Uầy! Cậu cùng tôi đi đến tiệc nào, lão gia tử chờ.”
Sở Yến nghe thấy lời này, ánh mắt loé lên ánh sáng lạnh.
Rõ ràng cậu là một thiếu gia, nhưng nghe ngữ khí của bảo vệ, căn bản là không đem cậu xem ở trong mắt.
“Thất thần làm gì, có đi hay không?!” Bảo vệ thấy cậu không động đậy, trực tiếp động thủ, thô lỗ kéo cậu.
Sở Yến liếc mắt nhìn hắn, tránh thoát , lạnh giọng ra lệnh, “Đừng chạm vào tôi.”
Khí thế thình lình xuất hiện, làm cho bảo vệ ngây người một chốc, chỉ đành ngượng ngùng thu hồi cánh tay.
Sở Yến nhích người, dẫn đầu ra cửa. Bảo vệ nhìn bóng dáng cậu, lại nhớ tới hành động vừa rồi của mình. Tốt xấu gì cũng là người sắp 30, cư nhiên bị một thiếu niên dọa?
Hắn cảm thấy mất mặt buồn bực, nhịn không được nói thầm, “Ha! Ở tiệc mừng thọ của lão gia tử đánh người? Chờ tới trước mặt lão gia tử, tôi xem cậu còn ra vẻ ta đây được không…”
Sở Yến còn chưa đi xa, lời này cũng nghe được đại khái.
Hôm nay là tiệc mừng thọ 70 tuổi của Sở lão gia tử. Lão gia tử thời trẻ đã làm giàu từ bất động sản và nhờ vào sức lực của bản thân thành lập tập đoàn Sở thị, ở Tấn Thành, uy quyền của ông không nhỏ. Dịp mừng thọ lần này lão gia tử mời không ít thương nghiệp nhà giàu.
Sở Yến nhớ tới hai người vừa rồi, đoán được nguyên nhân Sở lão gia tử kêu cậu đi. Cậu duỗi tay sửa lại tóc mai đang rơi rụng, trong mắt lại chậm rãi hình thành sương lạnh.
Muốn làm kẻ ác cáo trạng trước?