Tôi Hô Mưa Gọi Gió Ở Kịch Bản

Chương 3

Sở Yến thấy hai người vội vã mà rời đi, thần sắc bình tĩnh lúc này mới chớp mắt sụp đổ. Cậu lui về sau mấy bước, dựa vào tủ kim loại, mãnh liệt thở dốc ho khan, tay phải đỡ đòn khi nãy, còn một trận tiếp một trận mà tê dại.

Sở Yến lúc đầu trà trộn ở giới giải trí, rất có thành tích, khoảng thời gian trước mới lấy được giải Thị Đế*.

(Thị Đế: Giải thưởng nhằm tôn vinh nam diễn viên diễn xuất xuất sắc trong các bộ phim truyền hình TVB trong năm)

Rõ ràng là ở trong nhà thức đêm xem xong kịch bản, đã ngủ.

Như thế nào một giấc ngủ dậy, liền đến nơi này?

Cậu nhìn thân hình xa lạ của mình, cảm giác mệt mỏi từ đầu đến chân thổi quét lại đây.

Chủ nhân thân thể này, tố chất căn bản không được, hơn nữa phần đầu lại bị thương. Mặc dù Sở Yến có học qua quyền anh, nhưng tại thân thể này, cũng không được quá nhiều tác dụng. Cũng may bọn Hoàng Gia Hào chạy, nếu là lại xông lên hai đánh một, Sở Yến thật đúng là ăn không tiêu. Ngoài cửa sổ tiếng sấm oanh động.

Sở Yến dựa vào trên tủ, không vội đi xử lý miệng vết thương. Trong đầu ký ức hỗn độn không thể chịu nổi, cậu chỉ có thể kéo tơ lột kén, chậm rãi sửa sang lại.

Nguyên chủ tên là Sở Ngạn, là tiểu thiếu gia tập đoàn Sở thị ở Tấn Thành.

Cha mẹ Sở Ngạn là liên hôn thương nghiệp, vốn không có nhiều cơ sở tình cảm. Năm Sở Ngạn 6 tuổi, mối tình đầu của cha Sở là Tống Huyên cư nhiên mang theo con riêng tìm tới cửa.

Nguyên nhân là sau khi hai người chia tay, Tống Huyên phát hiện mình mang thai. Bà ta gạt mọi người, sinh ra đứa trẻ, sau lại bởi vì không thể nuôi nấng, một lần nữa tìm tới cha của đứa bé.

Không chỉ có con riêng, tuổi tác này còn so với con ruột còn lớn hơn! Lần này hỗn loạn đã có thể nháo đến tận trời.

Mẹ Sở Ngạn vì thế mà nhiều lần khắc khẩu không có kết quả, dần dà mắc phải bệnh tự kỷ*, cuối cùng lựa chọn tự sát, chỉ để lại Sở Ngạn 6 tuổi.

( Bản QT là “hậm hực” hay còn được biết là Hội chứng Asperger: là một dạng của bệnh tự kỷ)

Bởi vì chính mắt thấy được thi thể của mẹ mình đã tạo cho Sở Ngạn bóng ma tâm lý lớn. Hơn nữa Sở lão gia tử và cha Sở còn nhận đứa con riêng bên ngoài là Sở Hiên Triệt.

Khi đó Sở Ngạn tuy nhỏ, nhưng bởi vì việc này nên hoàn toàn không muốn thân cận với ông và cha mình. Dần dần, Sở Hiên Triệt liền chui vào chỗ trống, vừa mắt gia đình này.