Chơi Hết Mình, Kết Hết Hồn

Chương 9

Nhưng vì ở cạnh "nguyên chủ" lâu ngày, trong đầu toàn là tư tưởng cạnh tranh đực tính, mở miệng ra là tiện nhân này tiện nhân nọ.

Thôi sau này từ từ uốn nắn lại vậy.

Anh đã quen với việc hướng dẫn thực tập sinh, hiểu sâu sắc đạo lý vừa đấm vừa xoa. Đi ngang qua một quán đồ ngọt nổi tiếng trên mạng, anh mua cho Tống Tư Điềm một cái bánh cupcake.

"Anh cũng không phải mắng cậu, bao nhiêu chuyện họa từ miệng mà ra, anh chỉ lo cậu rước họa vào thân thôi."

Tống Tư Điềm ngoan ngoãn "Dạ." một tiếng, trân trọng nếm chiếc bánh kem bơ, anh Triều Niên hôm nay hình như đã thay đổi rồi.

Cố Triều Niên tiếp tục đi về phía trước. Tống Tư Điềm đi được một đoạn thì dừng lại, anh không khỏi hỏi: "Sao thế?"

Tống Tư Điềm chỉ vào cửa hàng đồ lót nữ phía trước, ngượng ngùng cười giữa khung cảnh nền là nội y đủ màu sắc: "Theo quán tính em lại đi đến cửa hàng đồ nữ mất rồi."

Đúng là trùm giả gái có khác.

Cố Triều Niên thờ ơ nói không sao, dù gì anh cũng không vội.

Ngược lại, Tống Tư Điềm thì vô cùng áy náy, mắt đỏ hoe, sắp khóc đến nơi, vội dẫn anh đến cửa hàng đồ nam.

So với cửa hàng đồ nữ đông đúc người qua lại, cửa hàng đồ nam khá vắng vẻ, chỉ có một nhân viên trẻ tuổi có khí chất ôn hòa.

Nhân viên thấy họ liền niềm nở tiến lên: "Chị đi mua qυầи ɭóŧ cùng bạn trai ạ?"

Tống Tư Điềm lập tức hiểu ra nhân viên đã hiểu lầm. Bình thường cậu ấy ghét nhất kiểu hiểu lầm này, nhưng nếu đối tượng bị hiểu lầm cùng là anh Triều Niên thì... vành tai cậu ấy hơi đỏ lên, hình như... hình như cũng không sao cả.

Cố Triều Niên không biết Tống Tư Điềm nghĩ gì, chỉ cho rằng cậu ấy không phản bác vì sợ lộ thân phận thật, nên đương nhiên anh cũng không tiện phản bác, dù sao cũng phải giữ chút thể diện cho cậu bạn nhỏ này.

Anh nhân viên trẻ tuổi nheo mắt, hỏi Cố Triều Niên: "Xin hỏi anh muốn mua loại qυầи ɭóŧ nào ạ?"

Anh ngẩng đầu lên đầy nghi hoặc, qυầи ɭóŧ nam không phải chỉ có loại qυầи ɭóŧ đùi thôi sao?

Nhân viên dường như đoán được suy nghĩ của anh: "Ngoài loại qυầи ɭóŧ đùi thông thường, còn có qυầи ɭóŧ tam giác giúp tôn dáng chân, qυầи ɭóŧ dạng túi làm nổi bật hình dáng, và qυầи ɭóŧ dây có độ thoáng khí tốt ạ."

Giọng nói của đối phương đặc biệt trong trẻo lạnh lùng, mang theo cảm giác băng giá của ngọc thạch, dù đang nói về chủ đề riêng tư như vậy nhưng không hề gây cảm giác dung tục chút nào.

Chỉ là không biết có phải ảo giác của anh không, lúc Tống Tư Điềm xoay người đi, ánh mắt của nhân viên dường như đang lướt qua vòng eo của anh.

Trùng hợp là áo của anh lại hơi ngắn, kéo bên phải xuống thì hở bên trái, kéo bên trái xuống thì hở bên phải.

Anh kéo mạnh quá, vạt áo bị kéo lệch về phía trước, để lộ ra một đoạn eo thon trắng. Ngay lúc anh định kéo lại áo cho ngay ngắn, nhân viên lại vươn tay vuốt phẳng áo giúp anh...