Kiều Thiếp Bạc Tình

Chương 37

Đại công chúa và Thôi Giảo nhìn lên lầu Khất Xảo, chỉ thấy hoàng đế cùng hoàng hậu vẫn chưa có động tĩnh, Đại công chúa muốn đi theo, Thôi Giảo khuyên nàng đợi thêm, đành phải nhẫn nại.

Vương quý phi là là người đầu tiên giành khéo, dù bà ta trước đó nóng lòng xuyên châm đến mức tay cũng muốn tóe lửa, nhưng vẫn duy trì dáng vẻ cao quý siêu nhiên, hoàng đế và hoàng hậu xuống lầu, hoàng đế khen ngợi: "Quý phi quả nhiên khéo tay."

Vương quý phi xấu hổ đỏ mặt: "Đây chỉ là việc thường ngày thϊếp hay làm, bệ hạ quá khen rồi."

Sự thẹn thùng này làm hoàng đế nhìn thấy trong lòng xao động, đang muốn nói thêm vài lời tình cảm, hoàng hậu đột nhiên nói: "Ở vườn kia có diễn xiếc, chúng ta qua đó xem đi.”

Lập tức dập tắt hết cảm xúc của hai người.

Giữa đám đông, hoàng đế cũng không tiện từ chối, bèn dẫn mọi người đi theo.

Thôi Giảo và Đại công chúa len lén đi theo, tới bên ngoài vườn, cung nữ của Ngũ công chúa canh giữ ở lối vào núi giả, từ xa nhìn thấy nhiều người tới như vậy, muốn đi vào mật báo, lại bị một tiểu hoàng môn che miệng kéo đi.

Mọi người đi vòng quanh núi giả, đến giữa đường, nghe được trong núi giả có người đang nói chuyện.

"Ngươi đến tìm ta làm gì? Sao không đi mà thân mật với Hồ Cơ của ngươi?"

"Thật là oan uổng, con quỷ cái đó hại ta, sao nàng cũng không tin?"

Thanh âm đè xuống rất thấp, nhưng vẫn có thể nghe ra là Đại phò mã cùng Ngũ công chúa.

Vương quý phi muốn tiến lên nhưng lại bị hoàng hậu giơ tay đè vai lại, Vương quý phi cả người đổ mồ hôi lạnh, Ngũ Nương từ khi nào lại dây dưa với Đại phò mã! Bà ta vốn định không quan tâm mà cất tiếng gọi người, nhưng hoàng hậu dùng cánh tay chọc hoàng đế một cái, hoàng đế quay đầu lại nhìn các nàng, mặt đen như đáy nồi, bà ta cũng không dám động.

Hai người trong núi giả vẫn không biết tình hình bên ngoài, vẫn đang nói chuyện.

"Ngươi mắng trưởng tỷ là quỷ cái, trong lòng không phải cũng nghĩ ta như vậy?"

“Nàng và trưởng tỷ của nàng làm sao so sánh được? Ta cưới nàng ta là chuyện bất đắc dĩ, ta với nàng mới là lưỡng tình tương duyệt, nàng ta hại ta thảm như thế, tình nghĩa phu thê đã hết rồi."

Ngũ công chúa hừ một tiếng, cười rộ lên: "Tình nghĩa phu thê đã hết, trưởng tỷ muốn hoàn toàn kết thúc với ngươi, cơ hội tốt như vậy vì sao ngươi không thuận thế đáp ứng, ngươi đừng coi ta là kẻ ngốc, ngươi căn bản không dám hòa ly với trưởng tỷ, ngươi dựa vào trưởng tỷ mới làm được vị trí thiếu phủ thiếu giám.”

Đại phò mã thở dài: "Ta cần gì phải dựa vào nàng ta, nàng ta và nàng là tỷ muội, nếu ta và nàng ta náo loạn làm lớn chuyện, ta với nàng làm gì còn sau này nữa.”

Ngũ công chúa lúc này nũng nịu đứng lên: "Ta mặc kệ, ngươi phải lập tức hòa ly cùng nàng ta, nàng ta là công chúa, ta cũng là công chúa, nàng ta có thể cho ngươi, ta cũng có thể cho ngươi!"

Thôi Giảo và Đại công chúa trốn ở trong đám cung nữ, khi Đại phò mã nói nàng ấy là quỷ cái, Đại công chúa đã muốn xông lên giáo huấn hắn ta một trận, nhưng bị Thôi Giảo gắt gao nắm chặt ống tay áo mới từ bỏ, đợi đến khi ngũ công chúa nói ra lời kiêu ngạo như vậy, nàng ấy lại khó nhịn, kéo tay Thôi Giảo ra, đi thẳng về phía núi giả, ở trong đám cung nữ còn không nhận ra, nhưng nàng ấy vừa di chuyển, chung quanh đã có người nhận ra nàng ấy, châu đầu ghé tai xì xào to nhỏ với nhau.

Nhưng khi nàng ấy sắp đến gần núi giả lại bị hoàng hậu kéo về, hoàng hậu túm chặt nàng ấy, nghiêng đầu nhìn chăm chú Vương quý phi sắc mặt đã trắng bệch: "Quý phi thật sự là đã dạy ra một nữ nhi tốt có bản lĩnh.”

Người trong núi giả thoáng chốc cả kinh, biết được bên ngoài có cả hoàng hậu và Vương quý phi, vậy hoàng đế cũng sẽ ở đây, những gì hai người bọn họ vừa mới nói chẳng phải là đã bị nghe được hết rồi sao!