Kiều Thiếp Bạc Tình

Chương 34

Môi mỏng của Thái tử mím thành một đường, một lúc lâu mới nói: "Mẫu hậu quá khen rồi.”

Thôi Giảo vốn trong lòng còn cảm thấy lo lắng, không quan tâm đến lời khen ngợi của Hoàng hậu, luôn cúi đầu. Hoàng hậu nhìn thấy thế thì coi như nàng đang thẹn thùng, khen thêm vài câu, nhưng chung quy cũng chỉ là thị thϊếp, Hoàng hậu nói: "Tam Lang, hiện nay con đã đến tuổi trưởng thành, Đông Cung cũng đến lúc nên có Thái tử phi, ta cũng nên có cháu bồng."

Thái tử gật đầu: "Làm phiền mẫu hậu lo lắng, là ta không phải."

Hoàng hậu sai người cầm bức họa của các quý nữ đến: "Cầm về xem thử xem có hợp ý ai hay không.”

Thôi Giảo nhìn những bức họa kia mà cảm thán, phải có biết bao nhiêu quý nữ, Thái tử chọn phi, trong những quý nữ này ngoài Thái tử phi, còn có các vị trí nương nương khác, chờ khi cưới các nàng vào Đông cung, nói dễ nghe thì Thái tử là trượng phu của các nàng, nhưng thật ra mà nói, Thái tử còn không bằng nữ lang giáo phường trong Bình Khang phường kia, ít ra họ còn có những công tử trẻ tuổi tranh giành, vung tiền thưởng, còn Thái tử phải tự bỏ tiền ra.

Hoàng hậu thấy Thôi Giảo vẻ mặt thành thật, rất hài lòng, mặc dù sinh ra có dung mạo xinh đẹp kiều nhân, nhưng người lại thuần phác, không khiến người khác phiền lòng.

Trên người Tam Lang có thương tích, trở về mà dưỡng thương, Thôi Giảo tạm ở lại đây, bên hoàng đế có ta lo, con không cần bận tâm."

Thôi Giảo ngay lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Phù Diễm đứng dậy cáo từ, lúc gần đi còn liếc mắt nhìn Thôi Giảo một cái, cái nhìn kia quá nhanh, Thôi Giảo cũng không phân biệt được hắn có ý gì.

Không lâu sau, hoàng đế quả nhiên gọi Đại công chúa đi gặp hắn ta, hoàng hậu nói với nội thị tới truyền lời rằng Đại công chúa sáng nay thân thể không tốt, triệu tới thái y bắt mạch, nói thẳng là do Đại công chúa buồn bực, nhiễm phong hàn, Thôi Giảo và Đại công chúa có giao hảo, nàng tự nguyện tới hầu hạ Đại công chúa, phiền hoàng đế chờ mấy ngày, khi nào Đại công chúa khỏi bệnh sẽ mang theo Thôi Giảo đi qua gặp hắn ta.

Đại công chúa sinh bệnh, cho dù hoàng đế tức giận nàng vì chuyện với Đại phò mã nhưng hắn ta cũng muốn tới thăm nữ nhi, nhưng bị một câu của hoàng hậu rằng Đại công chúa hiện tại không muốn gặp người nào chặn trở về.

Thôi Giảo ở Bồng Lai điện của hoàng hậu cũng không nhàn rỗi, nàng tìm cung nữ xin đủ loại dây thừng, mỗi ngày khi Đại công chúa oán giận Đại phò mã bạc tình bạc nghĩa cùng nàng, nàng sẽ dùng chúng để kết hoa gϊếŧ thời gian, bằng không lỗ tai nàng cũng sắp mọc kén rồi.

Đại công chúa sống an nhàn sung sướиɠ, mấy thứ này nàng ấy chưa từng làm qua, nhưng Thôi Giảo kết xong một sợi, nàng ấy liền nhận ra sợi dây màu này là sợ người ta thường hay đeo ở trên người vào ngày Thất Tịch để tránh tà, chiêu vận may, liên tục khen Thôi Giảo khéo tay, vì thế Thôi Giảo kết xong sợi màu đầu tiên cũng chỉ có thể đưa cho Đại công chúa.

Thôi Giảo lại tặng cho hoàng hậu một sợi màu, để lại cho chính nàng và a huynh mỗi người một cái, còn một cái thì cũng để lại cho thái tử.

Đợi đến ngày Thất Tịch, Đại công chúa không thể tham gia yến Khất Xảo, Thôi Giảo cũng không thể đi, chỉ có hoàng hậu một mình đến dự yến tại hồ Thái Dịch.

Khi đó trời mới tờ mờ sáng, Thôi Giảo dậy rất sớm, năn nỉ một vị tiểu hoàng môn, bảo hắn ta dẫn nàng đến Huyền Vũ môn chờ Phù Diễm.

Sáng sớm có sương mù, từ xa xa đã thấy Thái tử xuống ngựa trước Huyền Vũ môn, tháo bội kiếm bên hông, bước vào bên trong, nàng liền vui mừng giơ tay lên vẫy vẫy.

Nàng đứng trong sương mù, dáng vẻ linh hoạt như tiên nữ, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ.

Phù Diễm dừng bước, chậm rãi đi tới, lạnh lùng hỏi: "Có chuyện gì?"

Thôi Giảo vội vàng lấy dây màu từ trong hà bao ra, cười nói: "Thϊếp làm dây màu cho điện hạ, muốn đeo lên cho điện hạ.”