Cả Nhà Pháo Hôi Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi

Chương 16: Diệp Hướng Hi mình không yêu ai chắc chắn sẽ sống đến cuối cùng

Đến khi xe dừng lại, Diệp Hướng Dương cũng không hiểu tại sao lại xảy ra chuyện này. Anh ấy không nghĩ được, đợi lát nữa đưa em gái về nhà xong thì liên hệ với thám tử tư để điều tra.

Diệp Hướng Dương đã sớm biết rằng mình phải chịu trách nhiệm về tương lai của tập đoàn Diệp thị nên chắc chắn không thể tự mình lựa chọn bạn đời. Nhưng để anh ấy làm ba của con người khác thì tuyệt đối không thể.

Sáng sớm đã thấy mẹ mình chờ ở cửa, Diệp Hướng Dương bảo tài xế đưa họ đến cửa, chủ động lấy xe lăn điện của Tiểu Hi xuống, đỡ em gái lên xe lăn xong, anh ấy trịnh trọng giao phó mọi chuyện của em gái cho mẹ.

“Mẹ, hôm nay con đưa em gái đến công ty, mới không để ý một lát mà con bé đã chạy đến phòng trà lén ăn rất nhiều thứ. Sau đó bụng con bé khó chịu ngất ở cửa công ty được người ta đưa đến bệnh viện nhà mình. Khi con tới đó thì nghe người đưa con bé đến có việc gấp nên phải rời đi cho nên chưa kịp cảm ơn. Tiểu Hi ở đây, anh có chuyện cần nói với ba nên anh lên trước.”

Diệp Hướng Dương nói hết mọi chuyện, sau khi đẩy Diệp Hướng Hi tới chỗ mẹ, anh xoay người lên lầu.

Lý Uyển Lâm khẽ cau mày khi thấy dáng vẻ không ổn trọng của con trai cả, bà nghĩ thầm thằng nhóc này là người sắp kết hôn rồi mà còn nóng nảy như thế?

Lắc đầu, Lý Uyển Lâm đẩy con gái vào trong phòng. Con trai cả cho Tiểu Hi ngồi xe lăn thì hơi quá, nhưng bà nghĩ đến việc con gái ngất xỉu ở cửa Diệp thị thì cảm thấy rất hợp lý.

Diệp Hướng Hi ngồi trên xe lăn chạy bằng điện chán muốn chết, không nhịn được mà suy nghĩ vớ vẩn.

[Haiz, hôm nay ăn xúc xích nướng, còn cả bánh kem nhỏ và coca, không biết sau khi anh cả mách thì mẹ sẽ cho mình ăn gì nữa. May mà mọi người không biết mình ăn nhiều hay ít, lát nữa phải giải thích một chút, không biết mẹ có thấy mình đáng thương rồi thưởng thêm cho mình mấy miếng thịt không nữa?]

Nghe thấy con gái nhà mình lo lắng cho miếng ăn, Lý Uyển Lâm cong môi cười, bà cảm thấy lần này sau khi con gái mình tỉnh lại rất đáng yêu.

Mấy miếng thịt mà cũng khiến con bé thèm đến thế. Nhưng cũng không thể giống lúc ở bệnh viện được, chỉ cho con bé ăn chút cháo thịt. Trẻ nhỏ thích ăn thịt là chuyện tốt, không nên gò bó quá sẽ khiến con bé ăn vụng, nếu để thế thì không tốt cho hệ tiêu hóa.

“Tiểu Hi, con có nhớ là ai đưa mình đến bệnh viện không?”

“Dạ, con nhớ rõ lắm. Là một chị gái nhỏ cực kỳ xinh đẹp. Mẹ, mẹ có quen người ở bệnh viện không?”

“Làm sao vậy Tiểu Hi? Chắc con không biết bệnh viện kia là của nhà mình, nếu Tiểu Hi muốn mẹ sẽ tặng cho con.”

Hai mắt Diệp Hướng Hi sáng ngời, cô nhớ ở Tu tiên giới luyện khí sư và luyện đan sư là có tiền nhất. Bệnh viện ở thế giới này cũng giống phòng thuốc ở thế giới kia, nếu đưa bệnh viện cho cô thì chẳng phải cô sẽ phát tài à?

Đảo mắt, Diệp Hướng Hi phát hiện hình như mình không giỏi quản lý. Chủ yếu là những loại thảo dược mà cô biết đều là linh thực, còn thảo dược bình thường thì cô không biết nhiều lắm.

“Không không không, mẹ ơi con không lấy. Con cảm thấy có nhiều thứ mà con không hiểu, con hợp làm một con cá mặn hơn.”

Cười tủm tỉm nhìn mẹ, trong lòng Diệp Hướng Hi không nhịn được mà than thầm.

[Đùa cái gì vậy, mình đến bệnh viện cũng không hiểu gì, chi bằng ở nhà làm một con có mặn để ba mẹ nuôi là được rồi. Nhìn trang viên lớn nhà mình mà xem, chỉ cần mình không tìm đường chết thì chắc chắn sau này sẽ là một cô công chúa nhỏ. Mặc dù trong sách nói cả nhà mình là vai ác, đó là do đầu có mình có bệnh muốn tới gần nam chính, chỉ cần Diệp Hướng Hi mình không yêu ai chắc chắn sẽ sống đến cuối cùng.]

Lý Uyển Lâm nheo mắt, bà nhớ kỹ. Dù một nhà bọn họ có sống trong sách hay không, bây giờ là lúc nhà bà vẫn còn mạnh, bà phải nghĩ cách biết ai là nam chính cho lão Diệp nhà mình ra tay trước.