Cuối cùng sau khi tiêu hóa được thông tin, Diệp Hướng Hi lập tức đến chỗ máy tính của anh trai, nhớ lại cách ghép vần và dùng máy tính trong trí nhớ, lên mạng tìm tòi.
Tìm hiểu hơn nửa tiếng, Diệp Hướng Hi cảm thấy mình đã biết một chút về thế giới này nên ra cửa đi dạo.
Đi dạo tất cả các tầng, thấy mọi người đều đang bận rộn không có thời gian để ý đến mình. Diệp Hướng Hi cũng mừng rỡ tự tại, cuối cùng cô dừng lại ở phòng trà nhấm nháp bánh kem nhỏ và đồ uống.
Vừa ăn Diệp Hướng Hi vừa cảm thán, cô thật sự không hiểu tại sao năm đó mình lại tu chân. Nhiều đồ ăn ngon thế mà không chịu nhấm nháp lại chạy đi nuôi động vật và trồng linh thực, cô cảm thấy mình sung sướиɠ quá nên muốn đi thanh tu khổ tu để tìm cảm giác ư?
Ra khỏi phòng trà, Diệp Hướng Hi tay trái cầm kem, tay phải cầm coca, tiếp tục đi lên tầng.
Thấy chữ phòng nghỉ, cô bước vào. Ngồi trên ghế mát xa ấn vài cái, cảm giác thoải mái truyền tới từ mông và lưng khiến Diệp Hướng Hi sướиɠ tới mức không nhịn được mà “Ưm” một tiếng.
Đang nhắm mắt hưởng thụ trong phòng nghỉ, cô chợt nghe thấy có người bàn tán về anh cả mình.
“Cô nghe nói chưa? Người tình trong mộng của chúng ta, tổng giám đốc Diệp Hướng Dương của chúng ta đính hôn. Nghe nói là Bạch Mặc Vũ, con gái dòng chính nhà họ Bạch, quả nhiên kẻ có tiền sẽ chỉ ở bên kẻ có tiền, chúng ta sẽ không có cơ hội…”
“Này, cô không biết à. Tổng giám đốc Diệp của chúng ta là kim cương vương lão ngũ, ngoài công việc thì anh ấy cũng không có sở thích gì. Không có bạn gái thì là không định có ư? Rõ ràng là đang chờ trong nhà sắp xếp. Tôi nghe nói nhà họ Diệp rất hòa thuận, người thừa kế tiếp theo của nhà họ ván đã đóng thuyền chính là tổng giám đốc Diệp đấy. Vợ tương lai của anh ấy sao có thể là người thường chứ?”
Bạch Mặc Vũ? Diệp Hướng Hi chớp mắt, lập tức ném cây kem và lon coca trong tay đi, đứng dậy khỏi ghế mát xa, bước nhanh đến văn phòng tổng giám đốc.
Cô nhớ rõ người phụ nữ này đã mang thai, chuẩn bị tìm anh cả mình để đổ vỏ.
Cô vội vàng đến văn phòng tổng giám đốc, thấy anh mình còn chưa quay lại. Cô nghĩ mở họp ở thế giới này cũng giống như trưởng lão nghị sự ở Tu tiên giới của cô, nếu giải thích lý do mình đến thì chắc là có thể cắt ngang nhỉ?
Cô sợ lát nữa mình sẽ quên mất chuyện này nên Diệp Hướng Hi tìm thư ký hỏi anh cả đang ở phòng họp nào, sau đó cô đi thẳng đến chỗ anh cả đang họp.
Mở cửa phòng họp, bỗng nhiên bị mười mấy đôi mắt nhìn chằm chằm, Diệp Hướng Hi hơi xấu hổ gãi đầu, cũng nhìn về phía anh cả nhà mình, vừa định mở miệng xin lỗi rồi rời đi, anh trai lại chủ động mở miệng.
“Tiểu Hi, ở văn phòng quá nhàm chán à, đến đây ngồi cạnh anh này.”
Nghe thấy anh trai mời, Diệp Hướng Hi hơi hối hận nhưng lại không thể làm cho anh ấy mất mặt được nên cô chỉ có thể căng da đầu, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh anh mình.
[Haiz, tất cả là do mình quá chắc chắn, bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, suýt nữa mình chết ngất.]
“Được rồi, đây là em gái tôi Diệp Hướng Hi. Cũng là người gợi ý cho tôi sau này nên mua bán đất chứ không nên khai phá khu công nghiệp. Tối hôm qua tôi đã nghĩ rồi, tôi thấy em gái mình nói rất đúng, số tiền lớn như vậy mà không dùng được ngay, chi bằng đầu tư một ít càng kiếm được lời hơn. Tiếp tục họp thôi.”
[Hả? Mình nói đầu tư ít tài sản lúc nào nhỉ? Sao mình có thể nói những từ xa lạ thế được? Sao anh trai lại nói thế? Tạo thế cho mình để sau này tới đây làm công ư? Không được, lát nữa nhất định phải làm gì đó ngu ngốc một chút, không thể bán tương lai mình như vậy được. Thế giới này có rất nhiều đồ ăn ngon, chỗ để chơi nữa nên mình sẽ không giống anh cả, hơn nửa đêm rồi mà còn phải làm việc.]