Vị Beta Được Gả Vào Hoàng Thất

Chương 40: Con Thỏ Nhỏ

Minh Khê không phản kháng, cậu ngoan ngoãn ngẩng đầu lên, phản ứng này càng khiến alpha được nước lấn tới, Ayres càng thêm gấp gáp hung hăng công thành chiếm đất, giống như đã bị bỏ đói từ rất lâu, hận không thể một lần đòi lại tất cả.

Nhiệt độ trong buồng lái cao một cách kỳ lạ.

Ayres vừa rời đi, Minh Khê liền đưa tay che lấy đôi môi đau rát của mình, cậu đau đến mức muốn khóc, khóe mắt hơi ửng đỏ, ngưng tụ một tầng hơi nước mỏng manh.

Ayres thấy thế, môi lướt qua mu bàn tay Minh Khê, như an ủi mà nhẹ nhàng áp vào má cậu, phần thịt mềm mại trên mặt Minh Khê sờ rất thích, vừa mềm vừa mịn, giống như đậu phụ vậy, Ayres theo bản năng ngậm lấy một miếng, dùng răng đo đạc một lượt, anh ngẩng đầu lên: “Quả thật là béo lên một chút, beta dễ tăng cân thật đấy.”

Minh Khê cứng đờ người, môi quá đau, đau đến mức cậu muốn khóc, cậu nhỏ giọng nói: “Beta là vậy đấy, chúng tôi đâu giống omega, nhỏ nhắn yếu đuối.”

Ayres không suy nghĩ nhiều, thành thật đáp: “Omega đúng là rất nhỏ nhắn yếu đuối.”

Minh Khê quay đầu đi, đột nhiên cậu cảm thấy tức ngực, khó chịu đến mức không thở nổi, cậu đột ngột đẩy Ayres ra, đưa tay muốn mở cửa buồng lái.

Bị đẩy ra, Ayres ngây người trong giây lát, anh nắm lấy tay Minh Khê, hỏi: “Sao vậy?”

Minh Khê loay hoay nửa ngày cũng không mở được cửa, ngược lại càng sốt ruột càng luống cuống, sắc mặt cậu trắng bệch như tờ giấy, đầu ngón tay run rẩy, giọng nói cũng run rẩy: “Tôi khó chịu, trong này ngột ngạt quá, tôi muốn ra ngoài hít thở không khí.”

Ayres sững người, anh đỡ lấy eo Minh Khê, ra lệnh cho Luna mở cửa khoang.

Cửa khoang mở ra, Minh Khê vội vàng chồm nửa người ra ngoài, cậu giống như một con cá thiếu nước, há to miệng thở dốc, mặc cho cơn gió lạnh buốt thổi khô vệt nước nơi khóe mắt.