Lia đứng giữa thư viện lớn ở dinh thự Arnitor, với hàng trăm kệ sách khổng lổ đủ loại bằng, từ trinh thám, kinh dị, kinh doanh hay đến cả sơ đồ gia phả của các gia tộc lớn trên đế quốc, giữa bức tường ốp gỗ của thư viện là sơ đồ gia phả viết tay của gia tộc Arnitor. Cô lục lọi một hồi ở kệ sách ma pháp tinh linh một hồi mới thấy được quyển bách khoa toàn thư về tinh linh. Nhưng nó quá dày và nặng để cô có thể cầm đến phòng ngủ và đọc hết nó trong một đêm về tinh linh mới của mình. Lia cố lắm mới vác được được cuốn sách đến bàn đọc sách ở gần đó, nhìn trang mục lục những 5 trang mà Lia biết rằng cô sẽ phả nhai cuốn sách này ít nhất trong 3-4 tháng mới hết với cường độ đọc là 5h liên tục một ngày. Lúc này Hazel lại xuất hiện lởn vởn quanh Lia, nhìn cuốn bách khoa toàn thư về tinh linh mà đôi mắt của cô ta lại nheo lại trông vẻ khá khó chịu và không muốn. Lia tay lật giở từng trang sách mà chán nản, Hazel thấy vậy liền gập cuốn sách trên bàn lại mà hỏi Lia:- Tự nhiên đi tìm hiểu về tinh linh làm gì? Muốn biết thêm về con người tôi sao? Để tôi nói cho cô biết nhé! Tôi tên là Hazel Vedie Lorence, là tinh linh nguyên sinh, tôi có 2 đời chủ nhân cũ, cao 1m67.
- Chà! Đầy đủ quá nhỉ? Nhưng tô không tiìm hiểu về cô, tôi muốn tìm hiểu về tinh linh. Nếu hỏi cô được thì tôi hỏi nhé?
- Tùy cô thôi!
Lia nhìn trang mục lục đầu tiên rồi hỏi:
- Cô tên cũ là gì? Chủ nhân cũ của cô là ai?
Chợt cô ta khựng lại mấy giây, ánh mắt xao động có chút bối rối khi nghe thấy câu hỏi ấy. Cô ta cười nhẹ, xua xua tay đáp lại:
- Có những cái không thể nào nói ra được. Như cô vậy!
- Vậy sao? Vậy cô giải thích cho tôi xem khái quát về tinh linh và sức mạnh của cô đi!
- Tinh linh được chia ra làm 2 loại, tinh linh nguyên sinh được sinh ra từ những thứ tự nhiên như lá hoa, đá quý, gió, sương trên lá, sương mù, nước hay ánh sáng, từa tựa thế, tinh linh nguyên sinh thường có sức mạnh lớn hơn bán tinh linh. Sức mạnh về tinh linh nguyên sinh thường bao quát về mọi thứ, như kiểu ma pháp sư nhưng nghiêng mạnh hơn về thứ tinh linh ấy được sinh ra.
- Nghe nó trừu tượng thật đấy! Cô nói rõ ra xem nào.
Hazel lấy từ đâu ra một cuộn giấy da và chiếc bút lông ngỗng, vừa đặt lên bàn định viết giải thích cho Lia, đột nhiên chiếc chuông ở cửa thư viên vang lên báo có ai đó đang tiến vào, Hazel hốt hoảng vội cất tờ giấy và chiếc bút đi, hóa thành một con mèo hoang nhảy tọt vào lòng Lia cuộn tròn người lại. Giọng nói nhẹ nhàng của người anh thứ hai Ashter. Camellia mỉm cười, gật đầu chào anh mình, vẻ mặt có chút không muốn và dè dặt. Cậu ta kéo ghế ngồi đối diện với đứa em gái út, Ashter mỉm cười hỏi:
- Em thích đọc sách sao?
- Dạ không! Em có việc cần thiết nên mới tìm sách ở thư viện.
Lia mỉm cười ôn hòa, vẻ mặt rất tự nhiên mà dứt khoát trả lời anh mình. Ashter nhún vai, ánh mắt có vẻ khá khinh thường nhìn cô bé, cậu ta liếc nhìn thấy quyển bách khoa tinh linh trên bàn, ánh mắt lộ ra có phần ác ý và hứng thú, cậu ta cười khẩy một cái nhìn thẳng vào mắt cô mà nói:
- Em đi tìm hiểu về tinh linh sao? Hay.....em có tinh linh mà không nói cho cha biết! Mà em tìm hiểu làm gì, cũng có làm được gì đâu!
- À! Cuốn sách này sao ạ? Em thấy nó dày quá nên tò mò xem thử để biết còn có những thứ dày còn hơn nó. Anh Ashter có biết nhiều về tinh linh không ạ? Em nhớ rằng mẹ cũng là tinh linh sư.
Ashter chau mày khi nghe thấy Lia nhắc về mẹ, cậu ấy lật từng trang sách bách khoa ra, ngón tay nào cũng bị quấn băng gạc trắng, vết thương và bông băng quấn quanh hay tay của cậu ta, có lấy tay áo hay áo choàng khoác lên che đi cũng lộ ra đôi phần. Lia có chút hoài nghi với một đứa trẻ 11 tuổi đã xảy ra chuyện gì khi có cơ thể như chiến sĩ từ chiến trường trở về.
Camellia cũng thôi nghĩ nữa, cô thấy bắt đầu ái ngại khi mỗi lần lật sách là lại có tiếng chậc miệng phát ra. Cậu ta bắt đầu chú ý đến con mèo trong lòng Lia, cậu ta vuốt ve nó rồi hỏi:
- Cha mua cho em sao?
- Nó là một con mèo hoàng thôi, khi nãy nó tự nhiên nhảy vào từ cửa sổ, em sẽ thả nó ra ngoài nếu anh thấy bất tiện.
- Không cần, em cứ ôm theo nếu em muốn! Ta có chuyện nên đi trước, hãy lấy bất cứ cuốn sách nào em thích, và nếu không tìm được hay hỏi thủ thư.
Lia gật đầu mỉm cười chào lại Ashter, cậu đi qua bàn mà không biết vô tình hay cố ý làm đổ ấm trà trên bàn, cô vội vươn lấy tay ra muôn đỡ lấy ấm trà nhưng nước trà nóng làm cô giật mình rts tay lại, âm trà hoa hồng vỡ luôn xuống đất. Lia hốt hoảng, đứng phắt lên, ánh mắt nghi ngờ nhìn gương mặt trắng nhợt nhạt của Ashter. Cô bé vội vã quay sang hỏi Ashter:
- Anh có bị thương không?
- Ta không sao! Nhưng em sao lại bất cẩn như vậy, vỡ mất ấm trà rồi!
- Dạ?
Camellia giờ này mới biết được cái kế hoạch xấu xa như ngăn cản lọ lem đi dạ hội của mẹ kế ác độc, cô quên mất cái nhân cách như trệt dưới máng mương của anh trai nguyên chủ. Lia nhìn ánh mắt thất vọng và khó chịu dành riêng cho Lia, cậu ta ngồi lại lên trên ghế, vắt chéo chân rất thư giãn rồi day day trán nói với em gái mình giọng rất mệt mỏi:
- Em hãy dọn dẹp hết đi trước khi mọi người tới!
- Em sao ạ? Anh nói mà em tưởng anh đang đọc truyện cổ tích đấy ạ!
- Em nói gì cơ? Tại sao?
- Vì nó phi lí và sẽ không bao giờ xảy ra.
Camellia cười nhẹ, nhưng vẫn cúi xuống lấy chiếc khay sứ để ấm trà nhặt từng mảnh thủy tinh lớn vào khay sứ. Con mèo do Hazel hóa thành cứ lởn vởn quanh cô, dùng ma pháp kết nối với Lia mà nói chuyện tránh Ashter nghe thấy.
- Mang danh công nương mà dọn đồ vỡ như người hầu vậy? Số hèn quá nhỉ? Tôi dạy cô cách sửu dụng ma pháp tinh linh cơ bản, dọn hết mảnh lớn rồi chứ?
- Ừ!
- Giơ tay ra trước, xòe rộng cả bàn tay, đặt xuống những mảnh vỡ đi, đừng có sợ máu hay đau. Nhớ rõ cho tôi câu này "Jaizeylaine".
Lia theo lời Hazel, dí chặt tay của mình vào đống mảnh sành sứ khiến Ashter giật mình hốt hoảng, cô lẩm bẩm trong miệng từ khi nãy tinh linh của mình nói. Miệng cô vừa dứt câu thì đột nhiên có một ngọn lửa màu xanh lam bốc lớn, nó lớn đến nỗi lan ra tận ngách khác. Lia hốt hoảng vội rút tay ra nhưng bị Hazel lấy chân mèo chặn lại, cô nói tiếp:
- Nó không đốt dinh thự đâu mà lo! Lan lớn như này chắc lại là nó rồi.
Cô như bị sai khiến mà cố giữ tay lại vùi trong đống lửa, Ashter giận dữ muốn giựt tay Lia ra, ánh mắt hốt hoảng nhìn ngọn lửa đang dần lan ra. Hazel nhảy luôn vào trong đống lửa, Lia nghe thấy vài tiếng kêu như đánh nhau của mèo rồi Hazel bước ra, miệng ngậm một sợi dây chuyền với mặt đá quý màu navy sáng bóng, ngọn lửa tắt dần rồi bị một cơn gió thổi qua tắt phụt đi. Hazel quẳng cho cô sợi dây chuyền rồi liếʍ chân mình. Hai người họ ngơ ngác nhìn xung quanh, thư viện vẫn như thường, mảnh sứ vụn bị vỡ trên sàn bay đi đâu như bụi bị gió thổi. Ashter im lặng một hồi rồi đá phăng chiếc khay đựng mảnh vỡ sứ dưới chân rồi thét lên đầy sự phân nộ: