Cầu Xin Cô! Ly Hôn Đi

Chương 11: Du lịch

Sau khi luật sư rời đi, An Khê lập tức sạc điện thoại, khởi động máy.

Luật sư nhận được đơn ly hôn đã ký xong, chắc chắn sẽ lập tức nói cho Sầm Khả biết, khi đó chị ấy sẽ phản ứng như thế nào đây?

Chị ấy... có một chút hối tiếc không?

An Khê rất muốn biết phản ứng của Sầm Khả.

"Tinh" Điện thoại bật nguồn thành công, một thông báo tin nhắn WeChat được được tới.

An Khê đã ẩn tin nhắn Wechat, nên cô không biết là ai gửi tới, nhưng người đầu tiên cô nghĩ tới là Sầm Khả.

Nhưng khi nhấp vào, lại thấy đây là tin nhắn của Lý Mộ Tử, tổng cộng có sáu chữ: [Sầm tổng mua cho tôi.]

An Khê sửng sốt một hồi, rốt cục nhớ tới câu hỏi hôm bữa.

An Khê hỏi Lý Mộ Tử chiếc xe 6 vạn kia là ai mua cho ả ta.

Lý Mộ Tử nói là Sầm Khả.

[Tôi không tin.] An Khê nhắn lại.

Lần này Lý Mộ Tử rep rất nhanh, ả ta gửi tới mấy tấm hình, là ảnh chụp Sầm Khả và ả ta cùng đi xem xe, ký tên, rồi ảnh quẹt thẻ.

An Khê sững sờ nhìn chằm chằm vào những bức ảnh đó.

Trong mớ hình đó có một tấm chụp chính diện Sầm Khả.

Cô ta mặc một chiếc áo khoác dáng dài màu đen, thắt lưng buộc chặt, bên trong là áo len lông dê màu đen và chân váy màu xám. Sự phối hợp giữa các màu tối khiến Sầm Khả trông càng thêm nội liễm âm trầm, nhưng cái thắt lưng lại là màu vàng sáng chói, tạo điểm nhấn cho bộ đồ.

Trong ảnh, Sầm Khả buộc tóc, nghiêng đầu, tuy khuôn mặt trông rất lạnh lùng, nhưng đôi môi lại đỏ rực, lạnh lùng trêu người.

An Khê nhìn chằm chằm bức ảnh đó rất lâu, sau đó không chút liêm sỉ mà lưu lại vào bộ sưu tầm.

Thấp hèn, hạ tiện... Hai chữ này thật đúng với cô.

An Khê đã ký vào đơn ly hôn, nhưng Sầm Khả lại không trả lời như cô mong đợi.

Cô ta không chủ động nhắn tin, như thường lệ không nghe điện thoại An Khê, cũng không trả lời tin nhắn của cô.

Hết sức cạn tình.

An Khê đành chờ luật sư báo tin.

Nhưng luật sư cho biết, Sầm Khả giao cho luật sư toàn quyền xử lý vụ ly hôn này, bản thân cô cũng sẽ không ra mặt, kể cả đi Cục Dân chính.

An Khê không đồng ý.

Cô nói với luật sư, một là Sầm Khả đích thân đến tìm cô, hai là cô không ly hôn gì nữa hết.

Luật sư cho biết sẽ chuyển lời, nhưng Sầm Khả vẫn không trả lời gì.

An Khê ở lại bệnh viện 3 ngày.

Cô bị sảy thai ngoài ý muốn, thấy con buồn nên Trần Lạc Mai lôi kéo cô ra ngoài du lịch giải sầu.

Hai người chọn du lịch ở một quốc gia nhỏ bên Châu Âu.

Sau 10 tiếng bay, vừa hạ cánh, An Khê đã lập tức mở điện thoại, kiểm tra xem có tin nhắn hay cuộc gọi mới không.

Không có.

An Khê cô đơn đút điện thoại vào lại trong túi, sau khi đến Homestay, cô lại lướt một vòng bạn bè, cũng đặc biệt checkin vị trí của mình.

Cô hy vọng Sầm Khả sẽ thấy.

Nhưng cho đến trưa hôm sau, Sầm Khả vẫn không có hồi đáp gì.

Cô ta giống như biến mất trong thế giới của An Khê, cũng giống như An Khê đã biến mất trong thế giới của cô ta vậy. Dù An Khê có làm gì, cô ta cũng sẽ không quan tâm.

Giống như An Khê đã hoàn toàn không còn tồn tại trong mắt cô ta.

Bởi vì chênh lệch thời gian, An Khê mất ngủ suốt đêm, cô đau đầu khó chịu vô cùng. Lăn qua lăn lại trên giường một hồi cũng không hết khó chịu.

Cô không biết tại sao Sầm Khả lại không trả gì gì, cô càng không thể chấp nhận chuyện hai người cứ như vậy mà ly hôn.

Cứ như vậy rời đi, vậy cô là cái gì chứ, sự trả giá mấy năm nay của cô là gì chứ?

Tại sao Sầm Khả không thể yêu cô dù chỉ một chút?

An Khê càng nghĩ càng bực bội, cô vẫn không cam lòng.

Sự ức chế này len lỏi vào lục phủ ngũ tạng của An Khê, cô cảm thấy mình sắp phát điên rồi. Cô muốn tìm thứ gì đó để trút giận.

An Khê không thể liên lạc được với Sầm Khả.

Dưới sự nóng nảy, An Khê và Trần Lạc Mai cãi nhau một trận, nguyên nhân rất đơn giản, đơn giản đến mức sau khi cãi nhau xong, An Khê thậm chí không nhớ ra nó là gì.

Cô biết mọi sai lầm đều từ mình mà ra, nhưng cô không muốn xin lỗi mẹ.

Bây giờ cô chỉ muốn ở một mình.