Phòng An Khê mới đặt sang trọng, khác biệt một trời một vực so với các phòng khác của mọi người trong đoàn, chắc chắn là giá cả sẽ đắt gấp ba lần.
Sau khi dẫn Khúc Tranh vào, An Khê trở về phòng của đoàn làm phim lấy hành lý.
Trên đường trở về một mình, cô mới dám nhớ lại cảnh tượng vừa rồi.
Vốn tưởng rằng bản thân đã không còn cảm xúc gì với Sầm Khả nữa, nhưng khi thật sự nhìn thấy người kia, phản ứng đầu tiên của cô lại vẫn rất hoảng hốt luống cuống.
Cô không biết vì sao Sầm Khả lại xuất hiện ở đây, cũng không muốn biết.
Nếu có thể, cô không muốn gặp lại Sầm Khả nữa.
Dù chỉ là một giây tích tắc cũng không.
An Khê đi đến khu vực phòng của đoàn làm phim.
Cô vừa vào cửa, Cố Vi Miểu đang nằm trên giường bắt đầu kêu than thảm thiết: "Cô xem thông báo mới của đoàn làm phim chưa? 12 giờ tối nay phải họp kịch bản, tất cả diễn viên đều phải tham gia, móa nó, tổ kịch bản thì liên quan gì đến chúng ta có chứ? Mắc mớ gì họp tổ rồi còn đòi tụi mình tham gia nữa?"
An Khê thắc mắc nói: "Tại sao lại đột nhiên mở họp tổ kịch bản, có chỗ nào cần thay đổi sao?"
Mặt Cố Vi Miểu nhăn hơn trái táo tàu: "Nhà đầu tư mới yêu cầu đó, nói cái gì mà kịch bản có mấy vấn đề, muốn mọi người thảo luận lại một chút."
Nói xong cô ấy như đau khổ lắm mà nhắm mắt lại: "Mọe, biết vậy nãy đếch khen, vị kim chủ mới này cũng rảnh lắm rồi, phiền chết đi được."
An Khê không nói gì, nhìn thoáng qua thời gian.
10:30, còn 1 tiếng rưỡi nữa.
Cô đẩy nhanh động tác thu dọn đồ đạc, hỏi Cố Vi Miểu: "Địa điểm họp ở đâu, khách sạn mới sao?"
Cố Vi Miểu gật đầu: "Phòng yến hội của Thủy Dật."
An Khê nói: "Lát nữa tôi sẽ tự đi qua, nếu đạo diễn hỏi, phiền cô giải thích cho tôi một tiếng."
Cố Vi Miểu gật đầu nhìn An Khê, giơ tay nói OK.
Vị trí của Thủy Dật cách thành phố điện ảnh có chút xa, bắt taxi đi ra ngoài mất hơn hai mươi phút.
An Khê ở không được bao lâu thì lại phải đi.
Cô dỗ Miên Miên ngủ, sau đó lập tức mang theo hành lý ra khỏi khách sạn. Tuy Khúc Tranh không yên tâm, nhưng anh cũng không thể để Miên Miên một mình trong khách sạn được.
Anh không thể đưa An Khê đi, thế là đành dặn dò cô giữ điện thoại, có chuyện gì thì phải gọi ngay.
0 giờ đêm.
Khách sạn Thủy Dật Vân Thượng, phòng yến hội.
Đèn đuốc sáng choang.
Đoàn làm phim, biên kịch, đạo diễn và một loạt các diễn viên phụ, tất cả đều tụ tập lại ở đây, nghe người đại diện bên phía nhà đầu tư mới phái đến nói chuyện trên trời dưới đất.
Tuy nói là mở họp kịch bản, nhưng nội dung kịch bản thì chả nói được mấy câu. Ngụ ý của người đại diện kia là mọi người phải cố gắng hết sức, cố gắng quay phim, thật tâm chế tác, nói chỉ cần các người nghe lời, tiền lớn tiền nhỏ ai cũng có phần.
Một cuộc họp kịch bản vô vị, thế mà hai người đại diện của nhà đầu tư mới lại luyên thuyên cho đến 3 giờ đêm.
Sau khi giải tán, An Khê tự bắt taxi về khách sạn cũ, nhưng đại diện bên phía nhà đầu tư thấy vậy thì giữ cô lại, nói bây giờ không an toàn, có chuyện gì thì cứ ở đây một đêm, trời sáng rồi hẵng đi.
An Khê từ chối hai câu, lại đυ.ng phải đạo diễn.
Đạo diễn cũng sợ sẽ xảy ra chuyện, khuyên An Khê ở lại trong Thủy Dật trước, có chuyện gì thì cứ để ngày mai xử lý.
Cuối cùng, An Khê cũng chỉ có thể ở lại Thủy Dật Vân Thượng