Cầu Xin Cô! Ly Hôn Đi

Chương 18: Miên Miên

Thứ năm, ngày 1 tháng 9 năm 2022.

Sân bay quốc tế Bắc Thành.

An Khê đứng trước băng chuyền hành lý, chờ hành lý chạy ra.

Cô rũ mi xuống, vô thức nhìn ngón áp út bên tay trái.

Bên cạnh cô là một người đàn ông cao gầy đang đẩy xe nôi trẻ em, người đàn ông nhìn vẻ mặt ngột ngạt của cô, nhẹ nhàng vỗ vỗ vai, trấn an: "Không sao đâu, xong xuôi tiệc rượu thì chúng ta sẽ trở về.”

Người đàn ông vừa nói xong, đứa bé trên xe đẩy đột nhiên khóc to, thấy thế thì anh vội vàng khom lưng xuống dỗ dành.

Hai hàng nước mắt đứa bé lăn dài trên má, vung tay đẩy người đàn ông ra, duỗi cánh tay nhỏ bé, kéo lấy quần áo An Khê, muốn An Khê dỗ dành.

An Khê vội vàng bế đứa bé lên, dịu dàng dỗ dành.

Đứa bé vừa vào lòng An Khê, lập tức nín khóc, mở to mắt, nhìn xung quanh.

Người đàn ông nhìn hai người, cười oán giận: "Con bé này, lúc nào cũng muốn ở với em hết, còn ghét bỏ tôi."

Cuối cùng An Khê cũng cười một chút: "Đương nhiên rồi, đây chính là con gái bảo bối của em, đúng không, Miên Miên.”

Tuy Miên Miên không hiểu được lời An Khê, nhưng nghe cô gọi tên, bé đã lập tức ngẩng mặt lên, cười khanh khách.

An Khê không nhịn được mà cũng cười theo, đưa nhéo lấy khuôn mặt mềm mại của Miên Miên.

Người đàn ông đứng ở một bên nhìn thấy cảnh cũng nhịn không được cũng nhéo nhéo mặt Miên Miên, sau lại thấy tóc An Khê bị rối, tiện tay giúp cô gạt tóc ra một bên.

An Khê không né tránh, thấy hành lý đã ra tới thì lấy chân đá người đàn ông: "Lấy hành lý kìa.”

"Biết rồi."

Người đàn ông lục tục xách ba vali xuống, chất lên xe đẩy, ba người cứ thế mà đi ra khỏi sân bay.

Người đàn ông bên cạnh An Khê này tên là Khúc Tranh, là người chồng trên danh nghĩa của cô. Hai người không có quan hệ hôn nhân hợp pháp, cũng không có mối quan hệ nam nữ, mà chỉ là hợp tác.

Khúc Tranh quen biết được An Khê là sau khi Trần Lạc Mai qua đời, cô vì áy náy mà mấy lần tìm chết. Anh cứu An Khê một phen, sau đó hai người thành quan hệ hợp tác như hiện tại.

An Khê vào vai vợ, cùng anh chăm sóc Khúc Tư Miên.

Khúc Tư Miên không phải con gái của An Khê, cũng không phải con gái của Khúc Tranh. Mà là con của em gái ruột Khúc Tranh, Khúc U.

Khúc U là một tiểu hoa nổi tiếng ở giới giải trí trong nước, tuy chưa lập gia đình nhưng cô ấy lại mang thai, người cha của đứa bé thì lại không rõ danh tính. Vì không thể để chuyện này bị tiết lộ ra, thế nên cô ấy bí mật sinh con ở nước ngoài, sau đó giao cho Khúc Tranh thay mình nuôi nấng.

An Khê bế Miên Miên lên xe bảo mẫu màu đen.

Rèm cửa trong xe đóng chặt, không để lộ một khoảng trống.

Ngồi ở hàng ghế sau xe là một người phụ nữ xinh đẹp cao gầy, mặc áo thun dài tay. Cô ấy còn đội mũ, đeo khẩu trang, trùm kín mít toàn thân.

Đợi đến khi cửa xe đóng lại, người phụ nữ mới dám tháo khẩu trang, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn, gật đầu chào hỏi An Khê.

An Khê hỏi: "Chờ bao lâu lâu rồi?”

"Mới đây." Khúc U nói chuyện, ánh mắt đã dính vào trên người Khúc Tư Miên.

An Khê bế bé qua: "Miên Miên, cho dì ôm con một chút được không?”

Khúc U chờ mong nhìn bé, lúc chuẩn bị giơ tay lên. Miên Miên chỉ nhìn khúc U một cái, sau đó xoay người chui vào lòng An Khê, bé không muốn.

An Khê dỗ dành: "Đây là dì của con, là người nhà của con, cho dì ôm một chút được không?”

Miên Miên vẫn lắc đầu không chịu.

Khúc U mất mát buông tay xuống, không nói lời nào.