Thiếu Gia Thật Mắc Chứng Sợ Xã Hội Bạo Hồng Trong Show Tình Ái

Chương 19

[Trời ơi, tư thế này! Tôi không thể chịu nổi rồi!]

[Trương Thước giữ cằm mạnh mẽ quá, đáng ghét, người ta có thể tự nâng lên mà!]

[Cố Tuynh Châu cũng không kém, anh ấy có thể giữ eo của Trương Thước!]

[Tôi không thích cặp này, tôi chỉ chú ý đến Dương Hạo, anh ta đang từ từ tiến gần Trình Thời của tôi!!!]

[Dương Hạo! Tránh xa người yêu của em ra! Để em làm cho!]

Cuộc kiểm tra không kéo dài lâu, Trương Thước đứng dậy, tháo găng tay y tế, để lộ đôi tay thon dài.

Dù kiểm tra cho Cố Tuynh Châu, nhưng Trương Thước đi thẳng đến trước mặt Trình Thời, nhìn cậu với vẻ mặt chăm chú, giọng nói nhẹ nhàng như an ủi: “Anh ấy không sao, đừng lo lắng, cậu bị dọa à?”

[???]

[???]

[???]

[Trương Thước, thầy làm gì thế này! Mị lại thích nhầm cặp đôi sao!]

Trương Thước đứng quá gần, Trình Thời thậm chí có thể ngửi thấy mùi khử trùng còn vương lại trên người anh ấy, cùng với hơi ấm từ cơ thể anh ấy.

Điều này khiến tim Trình Thời đập nhanh hơn. Cơ thể bắt đầu căng cứng, cảm giác chống cự rõ rệt.

Cậu nhẹ nhàng lắc đầu.

Trương Thước nhận thấy sự thay đổi của Trình Thời, anh ấy lùi lại một chút, giả vờ vứt găng tay, nhưng ánh mắt vẫn kín đáo quan sát cậu.

Quả nhiên, khi anh ấy lùi lại, Trình Thời trông có vẻ thư giãn hơn một chút.

Ánh mắt Trương Thước trở nên sâu thẳm.

So với một con cừu non vô tội, Trình Thời giống như một con mèo nhỏ cảnh giác cao độ, sẵn sàng xù lông bất cứ lúc nào.

Trình Thời mím môi, vừa định nói thì Doãn Nhạc bên cạnh Cố Tuynh Châu đã lên tiếng chất vấn: “Trình Thời, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao Cố Tuynh Châu lại bị thương?”

Câu hỏi của Doãn Nhạc có phần gay gắt, khiến người khác không thoải mái.

Anh ta nhìn Trình Thời với ánh mắt đầy tính toán. Đêm khuya hai người ở dưới lầu, Doãn Nhạc bên ngoài tỏ ra lo lắng, nhưng trong lòng lại ghen tị, quyết không để ai cản trở anh ta có được Cố Tuynh Châu.

Ai cũng hiểu rõ ý của Doãn Nhạc khi anh ta nói vậy, ánh mắt mọi người đều nhìn anh ta với vẻ xem xét.

Doãn Nhạc biết mình đã lỡ lời, vội vã giả vờ tốt bụng, nhẹ nhàng nói: “Tôi sợ có hiểu lầm gì đó, để Trình Thời giải thích rõ ràng thì tốt hơn.”

Dương Hạo nhìn Doãn Nhạc với ánh mắt lạnh lùng: “Giờ này cậu gọi Trình Thời làm gì?

[Doãn Nhạc thật dịu dàng.]

[Đúng vậy, anh ấy rất quan tâm đến các em nhỏ.]

Trình Thời ít giao tiếp xã hội, không nghe ra ý đồ của Doãn Nhạc, thật sự nghĩ rằng đối phương đang cho mình cơ hội giải thích. Đúng là đồng cảnh ngộ!

“Tôi vừa nấu ăn, không để ý thấy thầy Cố phía sau, do phản xạ quá mức mà lỡ tay. Xin lỗi vì đã làm phiền mọi người.”

Dương Hạo nhìn Trình Thời mà cắn răng. Không ngờ trong hang sói lại có một con cừu non sẵn sàng bị gϊếŧ.

[Trình Thời thật lễ phép… Lúc xuống cầu thang cậu ấy còn cố gắng đi nhẹ nhàng.]

[Đúng vậy, rõ ràng là Cố Tuynh Châu làm phiền mọi người.]

Sự yêu thích của khán giả luôn khó đoán. Có thể ở một điểm nào đó sẽ thu hút nhiều fan hâm mộ, nhưng ở điểm khác lại bị nhiều người ghét.

Doãn Nhạc nghe xong hiểu rõ tình hình. Hai người không có tiếp xúc quá nhiều nên sự thù địch của anh ta đối với Trình Thời giảm đi. Anh ta đến chương trình này không để gây thù chuốc oán, mục tiêu duy nhất luôn là Cố Tuynh Châu.

“Không sao, tôi cũng có lỗi.” Cố Tuynh Châu được Trương Thước bôi thuốc, đeo tạm một cái che mắt.