Bị đấm bất ngờ, Cố Tuynh Châu cố gắng kiềm chế cơn giận trước mặt mọi người. Gương mặt anh ta u ám nhìn Trình Thời, ánh mắt đầy vẻ thất vọng, như thể đã dự đoán trước rằng chuyện này sẽ xảy ra.
Mỗi lần gặp Trình Thời, Cố Tuynh Châu đều gặp xui xẻo. Họ thực sự không hợp nhau.
[Cố Tuynh Châu trông thật buồn...]
[Haha, đáng đời, giữa đêm mà lại xuất hiện sau lưng người ta, không bị đấm thì ai bị?]
[Thật đấy, nếu là tôi, phản ứng đầu tiên cũng là đấm lại.]
Không khí có phần gượng gạo, Vinh Nhất Nhất cười ngọt ngào, nhìn Trình Thời: “Anh Trình, anh nấu gì vậy?”
Trình Thời nhớ đến nồi mì đang sôi, khẽ kêu lên: “Nấu một ít mì.”
Nói xong, cậu đi vào bếp.
Vinh Nhất Nhất theo sau: “Anh Trình, để tôi giúp anh.”
[Trình Thời, cuối cùng anh cũng nhớ đến nồi mì của mình!]
[Hú hồn, may mà anh Cố không sao.]
Trình Thời và Cố Tuynh Châu đều nhận trách nhiệm về mình, thái độ của cả hai rất tốt nên khán giả cũng không đào bới thêm, dù sao chuyện này cũng do cả hai bên.
Trong bếp, Trình Thời vớt mì ra, cho vào nước dùng đã chuẩn bị sẵn, thêm trứng rán và rau, rắc hành lá lên, hoàn thành một tô mì đầy đủ hương vị.
Vinh Nhất Nhất buổi chiều chỉ ăn vài miếng sandwich và vài lá rau, không ngon lại không đủ no. Bây giờ ngửi thấy mùi mì, bụng lập tức kêu đói.
Vinh Nhất Nhất đỏ mặt, ánh mắt nhìn Trình Thời như một chú chó Yorkie đang chờ ăn.
Bị ánh mắt mong đợi nhìn chằm chằm, Trình Thời run rẩy lấy thêm một nắm mì cho vào nồi, dù sao cũng là lỗi của cậu khi làm phiền mọi người giữa đêm.
Ba giờ rưỡi sáng, trong biệt thự xuất hiện một cảnh kỳ lạ: sáu người ngồi quanh bàn ăn, mỗi người cầm một tô mì.
[Cảnh này vừa kỳ lạ vừa buồn cười...]
[Không chắc chắn, cứ xem tiếp thử.]
[Ôi trời, họ ăn ngon quá! Tôi đói rồi!]
[Bây giờ là rạng sáng! Rạng sáng! Tôi đang xem chương trình hẹn hò, không phải chương trình ẩm thực!]
Dương Hạo vừa ăn vừa khen ngợi Trình Thời, khiến cậu cảm thấy vô cùng ngượng ngùng, chỉ muốn trốn khỏi tình huống này.
[Dương Hạo này, tôi nói thật, anh diễn sâu quá, tôi thay Trình Thời đào ra cả một căn hộ ba phòng một sảnh…]
[Có khi nào trong nhóm này, chỉ có mình Trình Thời biết nấu ăn không?]
[Nhìn tình hình thì có khả năng, buổi tối họ chỉ ăn rau sống thôi mà.]
[Tôi cảm thấy khi nhìn thấy tô mì, hai mắt của bọn họ sáng rực trông như những con sói đói.]
Vì Trình Thời nấu ăn, việc rửa bát do người khác đảm nhận. Trình Thời được giải thoát, lập tức trở về phòng, cố gắng hồi phục tinh thần.
Cậu định né tránh suốt buổi ghi hình đầu tiên, nhưng ngay đêm đầu tiên đã gây ra chuyện lớn, đắc tội với nhân vật chính Cố Tuynh Châu.
Ngày tháng sắp tới, cậu phải làm sao đây!
Ngày hôm sau, Trình Thời thức dậy lúc mười giờ rưỡi.
Khi Trình Thời ngủ, cậu không hề biết mình đã lên hot search hai lần.
#Cố Tuynh Châu bị đánh#
# Diện mạo Trình Thời #
17L: [Mẹ kiếp, Trình Thời trông như cậu chủ nhà giàu kiêu ngạo ấy!]
54L: [Ahhhhh, mị thực sự thích, bộ dạng này khá hiếm trong làng giải trí! Ngầu ngầu, thật dễ thương!]
76L: [Đúng vậy! Đặc biệt là lúc bị Cố Tuynh Châu dọa sợ, cái vẻ mặt bướng bỉnh đó, tui muốn chọc cậu ấy khóc quá!]
87L: [Tôi thấy Trình Thời với Trương Thước rất hợp nhau!]
119L: [Cố Tuynh Châu khổ thật, Trình Thời cũng sợ lắm, bọn họ đúng kiểu kẻ tám lạng người nửa cân.]
231L: [Về chuyện này, tôi chỉ thấy vừa buồn cười, vừa cạn lời. Lúc xem video thấy cả hai lúc đó đều khá bối rối.]
Trương Nặc sáng ngủ dậy thấy hot search cũng hoang mang.
Xảy ra sự việc như vậy, đáng lý Trình Thời phải bị chỉ trích thảm mới đúng. Sao chỉ mấy người vô tri lên tiếng vậy?
Bị áp lực đè nặng lên đầu, Trương Nặc dẫn nhân viên họp khẩn cấp.
Người mà cấp trên giao cho anh ta nâng đỡ chính là Doãn Nhạc. Nhưng kể từ khi lên sóng Doãn Nhạc lại không nhận được bất kỳ sự chú ý nào, ngược lại, Trình Thời vốn bị mọi người khinh thường, lại lên hot search nhiều lần, được người qua đường quan tâm nhiều hơn.