Xuyên Thành Long Ngạo Thiên: Vô Số Đại Lão Đấu Tranh Điên Cuồng Vì Ta

Chương 29: Diệp Hoài Yên

Cuộc chiến có thể diễn ra bất kỳ lúc nào!

Đệ tử nòng cốt của Mạnh gia ra tay trước hết, Tạ Vọng Ngôn và người đàn ông áo đen bên cạnh cũng bay tới giữa không trung, cậu cầm đại đao trên tay bổ thẳng về phía hung thú có ngoại hình như cá voi vừa nhảy lên.

Hệ thống trong óc cậu nhắc nhở.

[Đây là Trường Lân Ngư cấp 3, có thể bắn ra cột nước đột phá phòng Ngu Giảo]

Tạ Vọng Ngôn vừa nghe đến đây thì phát hiện con cái quái dị há cái miệng rộng ra, trong miệng nó đang hình thành cột nước.

Cậu múa may đại đao trong tay phát ra ngọn lửa đỏ lập lòe, phối hợp với tâm pháp độc môn chém đứt cột nước kia, sau đó được bước làm tới chém luôn cả Trường Lân Ngư.

Tạ Vọng Ngôn trong nguyên tác không hổ danh là tu sĩ nhà quê một đường đánh đấm từ tiểu thế giới đi lên, xuống tay vừa nhanh vừa tàn nhẫn.

Trong giây lát Tạ Vọng Ngôn cảm giác bản thân dần dần hòa thành một thể với vai chính trong nguyên tác. Động tác của cậu gần như là phản xạ có điều kiện. Cậu giỏi về việc tìm ra nhược điểm của hung thú, dùng linh lực ít nhất thu hoạch mạng sống của chúng.

Vô số máu bắn tung tóe dính vào đại đao, Tạ Vọng Ngôn dứt khoát giơ ngón tay cái lau một vòng trên lưỡi đao. Theo vệt máu bị hút vào chuôi đao, đại đao phảng phất như sống lại, thế công càng thêm mãnh liệt.

Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ không trung và trên biển đều là phần cơ thể còn lại của hung thú và tu sĩ, không khí tràn ngập mùi máu tươi.

Nhưng đợt hung thú này dường như vô cùng vô tận. Khóe mắt Tạ Vọng Ngôn liếc nhìn một cái, phát hung thú vậy mà ngày càng nhiều thêm.

Mà ở chỗ xa hơn đệ tử Mạnh gia ngoại trừ vài người xem như có thể chiến đấu, số còn lại hoàn toàn là gối thêu hoa…

“Dm!” Cậu mắng to một tiếng.

Lúc này Trường Lân Ngư phía sau cậu chớp lấy thời cơ định nhào lên cắn một phát…

“Cẩn thận một chút!”

Con Trường Lân Ngư kia bị một thanh trường thương đâm cho da tróc thịt bong. Tạ Vọng Ngôn nhìn qua phát hiện đó là tu sĩ áo đen. Người nọ đang nhanh chóng đi về phía cậu, hai người tựa lưng vào nhau đối phó hung thú bốn phía.

“Không thích hợp.” Tu sĩ áo đen nói: “Không nên có nhiều hung thú như vậy.”

Hắn ta nhìn xuống con thuyền phía dưới: “Là nơi này có gì đó đang hấp dẫn bọn chúng!”

Tạ Vọng Ngôn lại dùng một đao chém hung thú bay tới thành hai nửa, máu bắn đầy mặt cậu, cậu duỗi tay lau một cái.

Ám chỉ của hệ thống lúc trước rất rõ ràng.

Có điều vấn đề ở chỗ, rốt cuộc là thứ gì đang hấp dẫn hung thú tới?

“A!” Trên cao, một đệ tử Mạnh gia đột nhiên rơi xuống biển sau đó nhanh chóng bị hung thú cắn nuốt sạch sẽ.

Mắt thấy có lẽ hôm nay bọn họ phải tán thân nơi miệng hung thú thì bỗng nhiên, một luồng uy áp mạnh mẽ bỗng buông xuống.

Kia hiển nhiên là uy áp của tu sĩ cấp cao… Tạ Vọng Ngôn ngẩng đầu lên lập tức nhìn thấy một kiếm tu đang đứng giữa không trung, từ trên cao nhìn xuống bọn họ.

“Trong các ngươi có người lấy thứ không nên lấy.”

Vị kiếm tu kia mặc áo màu xanh, phục sức đơn giản trên người không hề có pháp khí quý giá gì, quần áo cũng chỉ là vài thô bình thường nhất. Nhưng nháy mắt khi người nọ đến, tất cả mọi người cảm giác được một luồng uy áp khủng bố.

Tu sĩ áo đen bên cạnh Tạ Vọng Ngôn lập tức nói: “Sao người nọ lại ở chỗ này?”

“?” Tạ Vọng Ngôn nhìn về phía hắn ta: “Ngươi quen hắn à?”

Tạ Vọng Ngôn vừa hỏi xong sắc mặt tu sĩ áo đen cũng thay đổi, như thế hắn ta cảm thấy câu hỏi của cậu thật khó tưởng tượng: “Ngươi ở dưới quê mới lên hả?” Hắn ta buộc miệng thốt ra: “Diệp Hoài Uyên mà cũng không biết?”

Mà khi Tạ Vọng Ngôn nghe được danh hào của vị tu sĩ áo xanh kia, cậu chỉ cảm giác da đầu tê dại!

Cậu không ngờ tới, vậy mà lại đυ.ng mặt Diệp Hoài Uyên ở chỗ này!

Người nọ không phải ai khác, đúng là vị hôn phu trong nguyên tác của Yến Khanh Châu! Cũng chính là người anh em bị cậu NTR kia!

Cậu còn nhớ rõ trong nguyên tác, Yến Khanh Châu sắp đính hôn sau khi rời khỏi bí cảnh ngả bài với vị hôn phu của mình, nói thẳng ra bản thân không yêu thích hắn, hơn nữa nàng còn khăng khăng hủy bỏ hôn ước.

Mà Diệp Hoài Uyên đương nhiên biết đối tượng Yến Khanh Châu yêu thích là ai! Hắn bắt đầu ghi hận Tạ Vọng Ngôn, sau này luôn tìm mọi cách trả thù cậu, có thể nói là boss phản diện lớn trong đoạn sau truyện.

Tạ Vọng Ngôn nghĩ vậy thôi đã đau đầu.

Diệp Hoài Uyên trong nguyên tác là gia chủ Diệp gia, đính hôn với Yến Khanh Châu có thể nói là hai nhà cường cường liên thủ. Lại thêm hắn là kiếm tu ngày thường không gần nữ sắc chỉ biết khổ tu luyện kiếm.

Hắn với Yến Khanh Châu càng là thanh mai trúc mã của nhau, nếu không có Tạ Vọng Ngôn chắn ngang phá đám, hai người họ cũng xem như một đôi thần tiên quyến lữ.