Thiên Môn Hải không hổ là lạch trời của toàn bộ thế giới tu chân.
Biển ngoài cực kỳ nguy hiểm, cả biển trong cũng thường xuyên có hung thú hoành hành… Mỗi đội tàu đều mời rất nhiều tu sĩ làm hộ vệ và trang bị pháp trận phòng ngự.
Nhưng như vậy cũng chỉ có thể chống đỡ được hung thú dưới cấp 6. Hung thú cao cấp hơn trừ khi có Đại Năng ra tay giúp đỡ bằng không tu sĩ bình thường gặp được thì chỉ có lành ít dữ nhiều.
Mà lúc này, đàn hung thú tập kích trước mắt đi đầu là hung thú cấp 3, phía sau còn có rất nhiều hung thú cấp 4 ngũ phẩm, phần lớn bọn chúng là hung thú trong nước, đối với tu sĩ mà nói cực kỳ khó chơi.
Tạ Vọng Ngôn là hỏa linh căn, đối mặt với hung thú thuộc tính nước vốn đã hơi yếu, càng không cần nói tới tu vi cậu chỉ là Trúc Cơ đại viên mãn… Nhiều nhất cũng chỉ ứng phó được hung thú cấp 3.
Mà Mạnh Tu Ngôn tuy đang lén nghiên cứu công pháp, nhưng lúc này cả con thuyền đền là người Mạnh gia hắn không thể sơ ý bại lộ được.
Theo một tiếng loảng xoảng thật lớn vang lên. Khoang thuyền nháy mắt rung động dữ dội, làm Tạ Vọng Ngôn đứng trong khoang thuyền theo bản năng chộp lấy tay Mạnh Tu Ngôn.
Cả người Tạ Vọng Ngôn va mạnh vào vách tường, cậu nắm chặt cửa phòng kéo tay Mạnh Tu Ngôn nói: “Ngài không sao chứ?”
Mạnh Tu Ngôn vòng tay ôm lấy eo cậu, vẫn nhắm mắt như cũ có điều cảm giác của hắn rất nhạy bén, có thể nhận thấy được hơi thở cao thâm khó lường bên ngoài… Đoán chừng lần tập kích này còn có hung thú cấp cao trấn trận.
Hắn nghĩ vậy càng dùng sức ôm lấy eo Tạ Vọng Ngôn.
“Lần này Mạnh gia có trưởng lão Xuất Khiếu sơ kỳ đi theo.” Hắn nhanh chóng trả lời, dường như đang trấn an Tạ Vọng Ngôn: “Nhưng không biết số lượng hung thú ngoài kia là bao nhiêu, khi nào mới có thể kết thúc.”
Tạ Vọng Ngôn nhíu mày. Vừa rồi cậu còn hỏi riêng hệ thống, hai người lật sách điên cuồng, phát hiện đoạn này trong nguyên tác chỉ nhắc tới một câu… “Từng gặp phải hung thú trên Thiên Môn Hải, may mắn hữu kinh vô hiểm”. Có điều trong đó không hề đề cập tới phẩm cấp hung thú hay phương pháp ứng đối gì.
Là nhắc tới dữ chưa????
Chẳng qua trong nguyên tác không có con cháu Mạnh gia đi theo… Tạ Vọng Ngôn nghĩ vậy giữ lấy cánh tay Mạnh Tu Ngôn, xoay người một cái kéo theo hắn ta đi tới trên giường.
“Trước hết ngài cứ ở nơi này nghỉ tạm đi.” Cậu nói: “Ta ra ngoài xem thử.”
Nói xong không đợi Mạnh Tu Ngôn phản ứng lại cậu quay đi rời khỏi khoang thuyền.
…
Vừa ra khỏi khoang thuyền cậu đã gặp ngay Triệu Mãnh.
Hiển nhiên đối phương cũng kinh ngạc vô cùng, nhìn thấy Tạ Vọng Ngôn ông ta lập tức nói: “Chúng tôi đang tổ chức một đội người đi tiêu diệt hung thú, may có trưởng lão Mạnh gia đồng ý ra tay trợ giúp một phen.”
Ông ta nhìn về phía Tạ Vọng Ngôn: “Tiểu huynh đệ ngươi tham gia không? Mỗi tu sĩ tham dự đều có thể lấy tài nguyên trên người hung thú, mặc khác ta còn trợ cấp thêm tiền hộ vệ nữa.”
Nói trắng ra là, Triệu Mãnh phát hiện đợt hung thú này công kích quá dữ dội, hoàn toàn khác với hành trình bình thường. Ông ta tung hoành trên tuyến đường này không biết bao nhiêu năm, chưa bao giờ gặp phải việc lạ như thế… Dường như đám hung thú kia nhắm về phía con thuyền của bọn họ.
Đáy lòng ông ta lạnh run, rồi lại không biết phải làm thế nào cho phải, chỉ hy vọng tập hợp được nhiều người giúp đỡ hơn.
Ngay từ lúc Triệu Mãnh nói ra câu đầu tiên trong óc Tạ Vọng Ngôn đã xuất hiện thông báo của hệ thống.
[Giai đoạn nhiệm vụ 1: Trợ giúp Triệu Mãnh, tiêu diệt hung thú, làm rõ nguyên nhân hệ thống tập kích.]
[Phần thưởng hoàn thành: Bí tịch đao pháp cấp 4.]
[Ký chủ, nhanh nhận lời đi.] Chú chó ngốc nghếch gâu gâu vài tiếng.
Tạ Vọng Ngôn không ngờ hệ thống còn phát nhiệm vụ cho cậu, nhưng đao pháp cấp 4 đối với cậu quả thật rất quan trọng.
Nghĩ vậy cậu không do dự nữa, dứt khoát nhận lời.
Triệu Mãnh thấy thế cũng vô cùng cảm kích, hai người đi thẳng tới boong thuyền. Sóng to gió lớn gần như biến con thuyền thành chiếc thuyền con giữa biển mênh mông.
Pháp trận phòng ngự trên đỉnh đầu đã xuất hiện vết rạn. Tạ Vọng Ngôn nhanh chóng nhìn thấy người đàn ông áo đen nọ, hắn ta được Triệu Mãnh sắp xếp đến đội của tu sĩ Trúc Cơ, chuẩn bị đối kháng với hung thú cấp 3 có thể xông đến.
Đệ tử nòng cốt của Mạnh gia đã bay tới giữa không trung. Đám người này thấp nhất cũng là Dung Hợp kỳ, có thể đối phó với hung thú cấp 4.
Một cơn sóng lớn nữa ập tới!
Pháp trận phòng ngự trên đỉnh đầu cuối cùng cũng hoàn toàn rách nát, nước biển lạnh băng lập tức xối xuống người trên boong thuyền, Tạ Vọng Ngôn hất hất tóc, trong tay đã cầm lấy pháp khí bản mệnh của mình, là một thanh đại đao cao nửa người.
Mà ở nơi xa một con hung thú giống như cá voi phát ra một tiếng rống giận!