Tuy nhiên, một tu sĩ Dung Hợp sơ kỳ như vậy lại có bộ dạng như bệnh sắp ngỏm đến nơi, hình như cũng không không quá hợp lý.
Lúc này Mạnh Tu Ngôn nằm trên người Tạ Vọng Ngôn mở mắt ra, nhìn chằm chằm vào gò má của cậu mấy giây với vẻ mặt không rõ ý vị.
... Hắn ngược lại không ngờ, Tạ Vọng Ngôn trong tiểu thuyết lại có dáng dấp thế này.
Đúng thế.
Kiếp trước, sau khi bị ám toán chết ở Mạnh gia không lâu, Mạnh Tu Ngôn mới đột nhiên phát hiện thì ra bản thân lại là một nhân vật trong tiểu thuyết.
Còn là bia đỡ đạn thật sự tầm thường, ra sân chưa được ba chương đã đi bán cmn muối rồi.
Tác dụng của hắn giống như một phông nền vậy.
Nó đề cập đến Mạnh gia ở Hải Thành đã từng có một vị thiếu niên thiên tài như vậy... Là đơn linh căn hệ băng hiếm có. Mà trong “hậu cung” của nam chính Tạ Vọng Ngôn cũng có một “cô gái” có đơn linh căn hệ băng giống vậy... Đối phương lại là cháu gái của Mạnh Tu Ngôn.
Khoảnh khắc hắn phát hiện mình là nhân vật trong tiểu thuyết, trong lòng đã nảy sinh ra sự cam lòng không thôi.
Sự tồn tại của hắn lại để cung cấp trang bị cho cái gọi là hậu cung của nam chính Tạ Vọng Ngôn này... Tương lai, sau khi cô cháu gái út kia tiến vào hậu cung của đối phương, chẳng hiểu sao lại nhận được công pháp linh căn hệ băng mà Mạnh Tu Ngôn lĩnh hội được khi bế quan ở Mạnh gia.
Mà vận may của nam chính Tạ Vọng Ngôn này lại tốt đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Sau khi Thượng Thanh Kiếm Tông bị diệt, đầu tiên người này dùng tên giả Tạ Ngôn bước vào Yến gia, sau đó được Yến Khanh Châu xem trọng.
Vô số cô gái diễm lệ tài năng cũng cảm mến cậu.
Thậm chí cậu rơi xuống vách đá cũng có thể lĩnh hội được một môn công pháp thất truyền từ lâu.
Mặc dù quyển tiểu thuyết không được viết xong, có điều Mạnh Tu Ngôn đã nhớ kỹ người tên Tạ Vọng Ngôn này... Đồng thời hắn cũng biết được cậu sắp lên đường ở Hải Thành, hơn nữa sẽ ngồi một chiếc thuyền đến Phần Châu.
Hắn nhận ra bản thân sống lại một lần nữa.
Khoảnh khắc nghe thấy tin tức về việc đính hôn của Yến gia, Mạnh Tu Ngôn thoáng cái vô cùng lo lắng.
Cốt truyện này giống hệt như những gì hắn đọc trong tiểu thuyết.
Song điều kỳ lạ là... Vị đại tiểu thư của Yến gia trong tiểu thuyết kia giờ lại trở thành công tử của Yến gia, thậm chí còn là thiếu chủ bắt đầu quản lý Yến gia.
Việc tuyển chọn môn khách vốn không có trong nguyên tác cũng đột nhiên xuất hiện trước mặt.
Mặc dù Mạnh Tu Ngôn không hiểu cốt truyện bị thay đổi ra sao, nhưng hắn quyết định vẫn nắm bắt cơ hội lần này.
Hắn còn nhớ trong nguyên tác, lúc bản thân vẫn luôn bế quan ở Mạnh gia đã bị người ta ám toán. Lần này nghe nói Yến gia thu nhận rất nhiều môn khách, Mạnh Tu Ngôn dứt khoát yêu cầu Mạnh gia dẫn theo mình đến Phần Châu với điều kiện là tách khỏi Mạnh gia.
... Chỉ có điều hắn không ngờ rằng...
Mạnh Tu Ngôn nhìn Tạ Vọng Ngôn trước mắt với vẻ mặt kỳ quái.
Nhìn thế nào cũng chẳng hiểu nổi, người này trông y như củ khoai tây mới đào lên, sao lại làm nhiều người mê mệt như thế chứ? Gu gì mà lạ thế?
Bên này Tạ Vọng Ngôn vẫn chưa biết vị nằm sau lưng mình này “sống lại” rồi, còn cẩn thận dìu đối phương đến chiếc bàn thấp ở trước tấm bình phong.
“Ngài ngồi đi.” Cậu vừa nói, vừa đặt Mạnh Tu Ngôn lên ghế.
Kế tiếp, tự mình kéo một cái ghế khác ngồi xuống bên cạnh, lại thoải mái rót một ly trà cho bản thân... Sau đó Tạ Vọng Ngôn mới nhớ ra hình như mình là đầy tớ hầu hạ, trong lòng cậu cười ha hả, đặt ly trà trước mặt Mạnh Tu Ngôn.
“Mạnh công tử, ngài uống đi.”
Thật ra Mạnh Tu Ngôn vẫn luôn nhìn thấy được.
Chỉ là để đề phòng hung thủ ẩn nấp đằng sau ra tay lần nữa, hắn mới giả vờ làm người mù nhiều năm như vậy. “Linh thị” của hắn thực tế có thể nhìn thấy cử chỉ của Tạ Vọng Ngôn... Đương nhiên cũng không thể không nhìn thấy động tác người này chuẩn bị rót cho bản thân cậu một ly nhuận họng trước.
“...” Hắn kho khan, bưng ly trà trước mặt lên, uống một ngụm rồi đặt xuống.
Mạnh Tu Ngôn vuốt ve ly trà trong tay.
Trên thực tế, hắn và bản thân Tạ Vọng Ngôn không có điểm giao nhau nào.
Chẳng qua sau khi biết số mệnh của mình như thế, hắn không nhịn được muốn xem xem nam chính của quyển tiểu thuyết này là thế nào... Hoặc là nói, hắn có thể lấy đi một ít cơ hội của đối phương hay không.
Tuy nhiên, người đã đọc toàn bộ nội dung tiểu thuyết là Mạnh Tu Ngôn tất nhiên nhớ được, mấu chốt trong cốt truyện đầu tiên của cậu vẫn phải bắt đầu sau khi đến Yến gia... Hiện tại hình như quả thực không có bao nhiêu tình tiết.
Có điều, nếu cứ để nam chính rời đi như vậy, hắn lại có hơi không cam lòng.