Xuyên Thành Long Ngạo Thiên: Vô Số Đại Lão Đấu Tranh Điên Cuồng Vì Ta

Chương 9: Ước hẹn trăm năm

“Sư phụ là Hợp Thể Đại Năng cũng không thể ngăn chặn được lần này.” Liễu Ngu Đường không dám nói quá nhiều, y chỉ cần nghĩ đến tên cụ thể của mấy người, đối phương có thể cảm ứng được sự tồn tại của y... Đối với tu sĩ mà nói, những Đại Năng ở Động Hư kỳ trở lên đều là người không thể nghĩ đến.

Nếu không tâm niệm của người ta khẽ động, cho dù cách xa vạn dặm cũng có thể biến bạn tan thành mây khói trong phút chốc.

Thượng Thanh Đạo Nhân là Hợp Thể Đại Năng cũng không chống đỡ nổi lần này, trên người ông ấy có rất nhiều pháp bảo, vậy mà đại trận tiên môn cũng không kịp mở đã gặp nạn, chứng tỏ thực lực của hung thủ đáng sợ đến cỡ nào.

Liễu Ngu Đường biết đây không phải là lúc bọn họ do dự.

Nếu chậm chút nữa, một khi thần niệm của những Đại Năng kia quét đến, phát hiện bên trong Thượng Thanh Kiếm Tông còn người sống sót, tin rằng bọn họ sẽ chẳng còn mạng nhỏ.

Vì thế y cũng không chần chừ, lập tức dán lá bùa che giấu khí tức cho Tạ Vọng Ngôn, cũng dùng không ít pháp trận che giấu lên người mình rồi dứt khoát xách sư huynh phi thân đến trong thành trấn gần đây nhất...

Chỉ qua một chốc lát, hai sư huynh đệ đã đi xa hơn trăm dặm. Tuy rằng không sánh bằng năng lực xé rách không gian đi thẳng những tiểu thế giới khác trong nháy mắt của tu sĩ Xuất Khiếu kỳ, song việc này đã hiếm thấy đối với một tu sĩ Kim Đan rồi.

Liễu Ngu Đường đặt Tạ Vọng Ngôn xuống khỏi vòng tay mình, tiếp đến ném mấy lá bùa và một viên linh tinh cho đối phương.

“Sau khi huynh rời khỏi nơi này, tuyệt đối đừng để lộ thân phận của mình.” Y nói, cũng biết sư huynh này của mình đến từ tiểu thế giới. Cũng bởi vì thế mà trước đây, Liễu Ngu Đường thường xuyên chế giễu Tạ Vọng Ngôn là tên nhà quê phèn ẻ.

Chẳng qua lần này có lẽ là do tông môn bị diệt.

Liễu Ngu Đường luôn luôn tự do phóng khoáng làm liều cũng trở nên chín chắn một cách nhanh chóng.

Y lại nhìn Tạ Vọng Ngôn, người nọ vẫn đang chìm trong điệu bộ bối rối, tựa như muốn nói gì đó. Nhưng mà có lẽ là vì cậu vừa mới đến Ngọc Thanh Cảnh không lâu, quả thực không quen thuộc với những thế gia Đại Năng kia, cho nên cũng không nghĩ ra lý do, cuối cùng lựa chọn ngậm miệng.

Liễu Ngu Đường lại liếc nhìn sư huynh nhà mình: “Đi đi.”

Lần này Tạ Vọng Ngôn không do dự nữa, cậu lập tức kéo Liễu Ngu Đường lại hỏi: “Chúng ta còn gặp lại không?”

Sau khi Thượng Thanh Kiếm Tông bị diệt, chỉ còn lại hai người bọn họ. Mà nhiều năm sau, cả hai mới gặp lại nhau trong lúc điều tra lại chuyện năm đó.

Hệt như trong nguyên tác vậy.

Y chỉ nhìn thoáng qua Tạ Vọng Ngôn, sau đó hất ống tay áo mình ra.

“100 năm.”

Liễu Ngu Đường quay đầu lại nói với cậu: “Nếu như 100 năm sau, huynh còn sống.” Y suy nghĩ một lúc rồi tiếp lời: “Chúng ta vẫn sẽ gặp mặt ở nơi này. Đến lúc đó ta hẳn đã là Xuất Khiếu kỳ, còn về huynh...” Y hừ lạnh: “Nếu như huynh còn sống sót thì có thể thuận lợi đột phá... Chúng ta sẽ cùng nhau điều tra việc này.”

Dứt lời, Liễu Ngu Đường không để ý đến Tạ Vọng Ngôn, lập tức rời đi.

Cậu đứng giữa trấn nhỏ này nhìn bóng lưng của tiểu sư đệ dần dần biến mất.

Hệ thống vốn luôn ẩn giấu trong đầu Tạ Vọng Ngôn giờ đã biến thành một con chó Corgi thuần chủng, từ từ bước đến bên cạnh cậu, sau đó thân thiết cọ cọ vào cậu...

[Ký chủ, phần cốt truyện này đã hoàn thành, tiếp theo chúng ta phải chuyển sang cốt truyện của Yến Khanh Châu.]

Tạ Vọng Ngôn dứt khoát khom lưng bế con Corgi từ dưới đất lên, cậu sờ sờ cái mông mềm nhũn của nó.

[Yến Khanh Châu đính hôn đúng chứ?]

Trong nguyên tác, bởi vì tông môn bị diệt nên rõ ràng có kế hoạch xoay sở, cậu và Liễu Ngu Đường chia tay ở trấn nhỏ không biết tên này. Mà đúng lúc này, tin tức về việc đính hôn của thế gia đệ nhất của Ngọc Thanh Cảnh là Yến gia truyền ra.

Nó sẽ được tổ chức vào nửa năm sau.

Đối với chuyện lớn ở trong Ngọc Thanh Cảnh này, Yến gia đã phát thiệp mời rộng rãi.

Vô số thế gia lớn nhỏ, các tông môn lớn cũng được mời đến.

Thành viên của các tông môn và thế gia cộng lại ít nhất cũng phải hơn mấy chục ngàn người sẽ cùng tiến vào địa bàn của Yến gia.

Cũng chính bởi như vậy, Yến gia vừa khéo cần nhân lực đi tiếp đãi những khách mời này... Tạ Vọng Ngôn trong nguyên tác vừa để che giấu thân phận đệ tử của Thượng Thanh Kiếm Tông, vừa trà trộn và đại hội long trọng của Yến gia, muốn tìm một ít manh mối.

[Tao cảm thấy hắn muốn ôm tiền chạy.] Tạ Vọng Ngôn vừa vuốt ve Corgi vừa lẩm bẩm.

Trong nguyên tác, quan hệ của Tạ Vọng Ngôn và Liễu Ngu Đường không thân thiết giống như bọn họ bây giờ. Liễu Ngu Đường chẳng qua chỉ mang hắn ta ra ngoài, nửa đường ném hắn ta lại trong một thành trấn, đương nhiên cũng chưa từng để lại bất cứ thứ gì cho hắn ta.