Cô đã từng suy đoán người cá có thể nói chuyện, nhưng khi chính tai nghe được, sự rung động càng mãnh liệt hơn so với trong tưởng tượng. Một lúc lâu sau cô vẫn không thể bình tĩnh lại được, hốc mắt bị nước mắt làm cho ướt nhẹp.
Cô không thể tưởng tượng được, rốt cuộc người độc ác tới cỡ nào mới có thể làm ra chuyện tàn ác tột độ tới như thế. Anh lên tiếng khiến cô nhận thức được bọn họ không có gì khác nhau, ngoại trừ có đuôi cá. Cảm giác và cảm xúc của anh mạnh mẽ hơn rất nhiều so với những những động vật đơn thuần không có tư tưởng và ngôn ngữ, rốt cuộc anh phải làm thế nào để vượt qua hết đêm đen này tới đêm đen khác?
Trong đầu cô không ngừng lặp lại hình ảnh cuối cùng trước khi cô rời khỏi nhà kho.
Hình như anh đang nói gì đó, nhưng vì đã lâu lắm rồi anh không nói, giọng nói giống như nhạc cụ bị rỉ sét bỗng nhiên được lôi ra sử dụng. Rõ ràng ánh sáng trong nhà kho lờ mờ, nhưng cô vẫn có thể nhìn thấy rõ hai hàng nước mắt thật dài trên mặt anh, nước mắt óng ánh lăn từ hốc mắt anh xuống.
Nước mắt rơi vào trong tầm mắt cô, giống như lưỡi dao không ngừng chậm rãi cứa vào tim cô.
Trương Tịnh Thù quyết định.
Cô nhất định phải dẫn anh rời đi.
…
Trước tiên Trương Tịnh Thù quay về trung tâm thành phố, tới bệnh viện tiêm vắc xin phòng chó dại. Bác sĩ nghi ngờ nhìn vết thương của cô, vết thương này không giống như dấu răng hay hàm răng của các loài động vật phổ biến.
Bác sĩ nói hình dạng vết thương của cô giống như bị răng nanh của một loài chó tạo ra.
Trương Tịnh Thù ậm ờ nói bản thân bị mấy con chó cắn bị thương ở cùng một nơi.
Bác sĩ kinh ngạc khϊếp sợ, nửa tin nửa ngờ.
Sau khi Trương Tịnh Thù về nhà thì dọn dẹp sơ qua một chút, cơ thể mệt mỏi không được nghỉ ngơi liền, đầu óc cô vẫn tỉnh táo nhớ lại tất cả những gì xảy ra trong nhà kho. Sau đó cô bắt đầu tìm kiếm cách thức có thể làm gãy xích sắt.
Khi trời còn chưa sáng, Trương Tịnh Thù đi một chuyến tới tiệm Ngũ Kim, cô đi khắp nơi trong thành phố mới tìm được một chỗ mở cửa, mua rất nhiều đồ mà động vật cần dùng tới. Đồng thời, với sự đề cử của chủ tiệm, cô mua một cái cưa bằng kim loại, nghe nói có thể nhẹ nhàng không tốn sức phá được các sản phẩm bằng kim loại.
Thời gian nghỉ ngơi giữa trưa, cô đi tìm Chương Ninh tám chuyện.
“Chị nghĩ công ty chúng ta sắp phá sản rồi.”