Ngoại truyện 6: Tết
Chúc Một Năm Mới Bình Anh - Tấn Tài - Tấn Lộc.Có ai như vợ chồng mình không, chỉ đợi khoảnh khắc giao thừa để nói với nhau 1 câu : Anh Yêu Em - Em Yêu Anh, và hôn nhau 30 phút không nghỉ, mặc kệ cu con ngồi đó với đôi mắt to tròn đang nhìn bố bẹ nó làm truyện 18+ (hôn thôi nhé đừng nghĩ bậy)?
Chuyện này đã thành thông lệ hàng năm của mình và chị. Hai vợ chồng mình có quan niệm: Mồng 1 tết mà hôn nhau thì năm đó sẽ yêu nhau nhiều hơn nữa! Ban đầu mình và chị chỉ định hôn có 12 phút tượng trưng cho 12 tháng trong năm, ai ngờ đâu đến 11p59s cảm xúc đang đạt đến đỉnh thăng hoa, nên không nỡ dừng lại đành mặc kệ cho nó kéo dài cho đến khi cả hai không còn thở được nữa thì mới buông ra. Khổ lắm cái chuyện nghiện hôn, ai nghiện rồi sẽ biết. Cả ngày mà không có được khoảng 5 phút hôn là không chịu nổi. Thế nên hễ có khi nào đi công tác trên 1 ngày là mình bắt chị phải đi cùng. Hai vợ chồng hôn nhau mọi lúc có thể, khi đang nấu ăn, khi đang tắm, khi đang tập GYM, ngồi công viên,... Tóm lại cứ hễ gần nhau là hôn. Tất nhiên là không phải dính lấy nhau mỗi giây, làm gì thì làm cũng phải có lúc nghỉ.
Người ta có câu " Đã nghiện thì đừng có ngại", nên đi đâu, hay bất cứ nơi nào có thể là mình và chị luôn dành cho nhau những nụ hôn ngọt ngào lãng mạn, miễn sao không ảnh hưởng đến người khác là được.
Gia đình mình về quê đón tết cùng bác Thu ở nhà. Bác có một mình, chồng con đều đã mất, mình và chị nhờ bác chăm sóc hộ cái trang trại. Trang trại nhà mình chính là nhà cũ của mình hồi nhỏ, cũng khá rộng. Có 1 cái ao cá mới đào hơn 1 năm, một trang trại nuôi gia súc như gà, vịt, lợn rừng, dê núi. Còn đa số diện tích đất là trồng rau sạch và cây ăn quả. Nhà mình ở Hà Nội nhưng chẳng bao giờ mua rau ở đây ăn cả, toàn lấy rau ở trang trại, thịt thì cũng lấy ở quê lên là chủ yếu, thỉnh thoảng mới vào siêu thị mua đồ ăn. Thú thật là nhìn những thực phẩm người ta bán ngoài chợ ở Hà Nội mình không thể nào mà rút tiền ra mua được khi đã tận mắt chứng kiến người ta làm gì với chúng.
Gia đình mình thì có con nhỏ, Nhỡ may mà cho nó ăn phải thứ có chất gây hại, thân trẻ con sức đề kháng yếu làm sao mà chịu nối. Thế nên an toàn là trên hết.
Cái nữa là nhà mình cũng cung cấp thực phẩm sạch cho một số cửa hàng tiện ích ở Hà Nội.
Tết nay nhà mình có thịt một con lợn Rừng khá to 60kg, Một là để mừng năm mới, hai là mừng việc làm ăn của gia đình năm vừa qua, ba là mừng cái xe CAPTIVA CHEVROLET mới tậu. Giá cũng không quá đắt gần 900ml. Hai vợ chồng hai xe, con xe KIA mình để cho chị đi lại. Thương chị trời mưa nắng mà cứ phải phi xe máy ngoài đường đi làm.
Lúc đầu cũng có ý định bán con KIA đi để dồn tiền mua chiếc CAPTIVA nhưng nghĩ dù sao đấy cũng là chiếc xe đầu tiên hai vợ chồng mua được nên giữ lại làm kỷ niệm. Hơn nữa xe cũng mới mua được nửa năm còn mới cóng.
Tết ở quê mình khá là vui, Nhà nào cũng làm mâm cỗ đón tết, rồi mời những người trong gia đình, bạn bè, hàng xóm đến chung vui uống rượu. Rượu ở quê mình rất là nặng đô, nhất là thứ rượu có tên là Mai Hạ ( bọn mình hay nói vui là uống hôm nay mai nó mới hạ, thực ra đây là tên 1 xã ở quê mình nơi sản xuất ra thứ rượu này), một loại rượu nữa bằng men lá, rất thơm, trong vắt nhưng uống vào như muốn cháy cả cổ họng. Mình thì không bao giờ uống rượu như vậy. Lâu lâu chỉ làm chút rượu Vang Pháp thôi. Mình tập GYM nên kiêng những thứ đại loại như, rượu bia, thuốc lá, đồ ngọt, đồ nhiều dầu mỡ, tinh bột...
Nhiều khi đi chúc tết mọi người mời rượu thấy mình không uống nghĩ mình thế này thế nọ , nhất là khi chuyện mời rượu ( có khi là ép rượu) ở nước mình được mặc định là 1 thứ văn hóa rồi. Nhưng mình dứt khoát không uống, kệ ai nghĩ sao cũng được.
Hôm nhà mình về quê ( 27 tết), trên đường có dừng lại ở 1 quán để nghỉ ngơi. Nghĩ lại mà thấy ức không chịu được.
Số là hôm đấy hai vợ chồng với cu cậu đang ngồi uống nước, mình buồn đi vệ sinh nên đứng dậy đi vào trong, khổ nỗi nhà vệ sinh thì xa mình đi mãi mới tìm được. Vs xong, quay ra đến chỗ ghế ngồi. Đập vào mặt mình là cảnh tượng khiến mình chẳng thể bình tĩnh được. Đâu ra 2 thằng khắm đang ngồi trêu ghẹo chị như chỗ không người. Nếu chị nói mồm không thì mình chẳng việc gì phải nóng, đằng này thằng thì khoác tay lên vai chị, thằng thì đυ.ng chạm linh tinh lên người chị. Chị thì ôm chặt lấy con mà kháng cự . Mình tức quá, lao đến chẳng nói chẳng dằng, đạp cho 2 thằng mỗi thằng một cái vào mặt và ngực làm 2 thằng ngã lăn ra đất. Chúng nó định nhoi lên chơi lại thì mình táng cho mỗi thằng một cú vào bụng làm chúng nó không bò đi nổi. Lúc này mới có người trong quán chạy ra xem, vì lúc đó quán cũng vắng khách.
Mình quay lại xem chị và cu cậu như thế nào, rồi mới ra nói chuyện với bọn kia. Khá ngạc nhiên hai thằng đó là chủ quán. Chúng nó xin lỗi rối rít đủ kiểu rồi còn nói không lấy tiền nước, nhưng tính mình thì chuyện nào ra chuyện đó, tiền vẫn trả chúng nó nhưng việc này vẫn giải quyết riêng.
- Anh cho bọn em xin lỗi, em không lấy tiền nước nữa, coi như hòa anh ạ! _ hai thằng đứng khúm núm trước mặt mình tỏ vẻ hối lỗi.
- Chuyện nào ra chuyện đấy. Tiền nước tao vẫn trả, nhưng chuyện kia vẫn phải giải quyết tới nơi tới chốn. Không nhẽ phẩm hạnh vợ tao chỉ bằng 3 chai nước thôi à? Mày nói đi?_ 2 thằng nghe mình nói như vậy thì mặt càng biến sắc hơn. Mình lúc đó còn đang rất nóng, cố kìm chế lắm mới không đấm cho 2 thằng mấy quả.
Thấy tình hình có vẻ không ổn, chị mới tiến lại nắm lấy tay mình:
- Anh ơi thôi, mình về đi không muộn. _ Chị nói nhẹ nhàng như vậy, nhưng mình lại giận cá chém thớt, quay sang nói lớn với chị:
- Em lúc nào cũng thôi, chẳng nhẽ cứ để bị đυ.ng chạm rồi người ta xin lỗi là xong hả? _ Mình nóng quá không làm chủ được.
Nói xong mình mới thấy hối hận vì đã to tiếng với chị. Nhờ vậy mà mình bình tĩnh lại được để giải quyết mọi chuyện.
Xong việc cả nhà lên xe, mình quay sang ôm lấy chị và cu cậu.
- Anh xin lỗi vì đã to tiếng với em!
- Em hiểu mà, tại lúc đó anh nóng quá thôi..
- Cảm ơn em hiểu anh. _ mình hôn nhẹ lên môi chị rồi nhìn mắt chị đắm đuối, Rồi lại chẳng thể kiềm chế được, lại lao vào hôn nhau đắm đuối.
Vợ chồng mình có cách giải quyết mâu thuẫn khá hay là HÔN nhau. Hôn đến khi nào hết giận nhau thì thôi, nó thành một phản xạ tự nhiên.Nhiều khi cũng vì mải hôn nhau mà để quên cu cậu vật lộn với đống đồ chơi cả buổi. Khổ thân thằng bé vì cái sở thích lạ người của cha mẹ nó.
- Đấy anh nói rồi học võ đi không học, rồi lại gặp phải những loại người như này nữa thì mệt lắm....
- Em có anh rồi mà._ chị lại làm nũng khiến mình siêu lòng.
Rất nhiều lần mình muốn chị học võ, cũng có vài lần học được mấy buổi nhưng rồi lại đâu vào đấy. Đấy cũng là điều khác biệt lớn nhất giữa hai vợ chồng. Mình thì thích Võ đến chết, còn chị thì chẳng bao giờ nhớ đến nổi một động tác nào?.
Đấy chuyện chỉ như vậy thôi.
HPNY mọi người