Cố Chấp Yêu Người

Chương 29

- Không cần, em ăn đi, ăn nhiều vào.

Nói xong Vũ quay sang nhìn tôi, giọng nói hoàn toàn thay đổi chẳng dịu dàng như đáp lời cô ấy:

- Muốn tự bắt xe về hay để tôi cho người đưa về?

- Tôi... tôi tự bắt xe về được.

Nói xong tôi liền vội vàng sải bước chân thật nhanh, chỉ mong rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt. Ra đến bên ngoài, vì nhà Vũ ngay mặt đường trung tâm nên việc bắt xe rất dễ. Sau đó tôi đi thẳng đến bệnh viện, nộp viện phí cho Bông và ở lại chơi với con bé một lúc tôi thấy cơ thể mình không ổn cho lắm, đầu ong ong chóng mặt, cảm giác như đang bay tận ra bên ngoài không gian, chân tay rời rạc chẳng thiết tha làm gì. Cuối cùng tôi phải gọi điện cho cái Nga đến đón mình trở về. Sau khi về đến nhà, tôi gần như kiệt sức gieo mình xuống sofa.

Cái Nga nhìn tôi, thở dài hỏi:

- Mày muốn ăn hay uống gì cho tỉnh táo không?

- Không cần đâu. Mà Nga này...

- Ừ sao thế?

- Tao... tao đã bán thân lấy tiền rồi.

Cái Nga nghe xong giọng điệu không tỏ ra ngạc nhiên cho lắm, ngược lại còn bình thản hỏi:

- Cho ông Vũ à?

- Sao mày biết?

- Tối qua đang làm tao thấy có người đến nói với bà quản lý là mày đang ở chỗ ông Vũ.

Tôi nhìn cái Nga, hít một hơi thật sâu rồi mới đáp:

- Mày thấy tao dơ bẩn lắm không?

- Con hâm, dơ bẩn cái đếch gì. Mẹ thời nay cái chuyện nam nữ quá bình thường. Mày phải nghĩ thoáng lên, thà mất trinh mà được tiền còn hơn nhiều con để cho nhiều thằng chơi free xong nó đá. Chưa kể nhá, ông Vũ còn đẹp trai, giàu có, nhiều con muốn dâng hiến miễn phí cho ông ấy còn không được nữa kìa. Đằng này ông phải bỏ tiền ra mới có được mày, chứng tỏ mày hơn ối đứa rồi đấy.

Tôi biết cái Nga đang an ủi động viên mình nhưng nghe nó nói tôi thấy cũng hơi hơi có lý, tôi cười nhẹ đáp:

- Gớm, theo như mày nói thì mất trinh theo cách của tao vẫn hãnh diện phết nhỉ?

- Chứ còn gì nữa. Mà tự nhiên tao lại ước mày giống như nữ chính ngôn tình, may mắn được ông Vũ yêu thì cuộc đời mày bớt khổ nhỉ.

- Thôi má ơi, đọc nhiều ngôn tình vừa thôi. Tao không có diễm phúc đó đâu.

- Biết đâu được, mày xinh gái vậy mà cơ mà.

- Thế mày nghĩ xung quanh ông Vũ thiếu gái đẹp? Sáng nay nè, có một cô gái đến nhà ăn sáng cùng anh ta. Tao thấy có vẻ như cô ấy là bạn gái của anh ta thì phải.

- Chắc không đâu, có bạn gái rồi thì việc đếch gì phải bỏ tiền chơi gái. Mà nếu là bạn gái thật thì chắc chắn anh ta chẳng yêu cô gái ấy nên mới dễ dàng lên giường với cô gái khác.

- Không, tao cảm giác cô ấy rất đặc biệt với Vũ. Mà thôi đấy là chuyện của người ta, bây giờ tao có tiền chữa trị cho Bông là đủ rồi. Tao chưa bao giờ nghĩ sẽ yêu một người đàn ông như Vũ.

- Ừ thôi nghỉ đi. Tao chạy ra siêu thị mua ít đồ trưa nấu cơm.

******

Nghỉ ngơi một ngày, buổi tối hôm ấy tôi và cái Nga đi làm từ sớm. Vừa bước chân đến cửa quán, tôi đã nghe thấy tiếng mọi người nói với nhau:

- Ơ tối nay anh Vũ lại đến kìa mấy chị.

- Ừ mà dạo này anh Vũ hay đến đây hơn trước nhỉ?

- Chắc là đến gặp chị Kiều nhà mình đó. Hình như tối nay chị Kiều có lịch tiếp anh Vũ đúng không chị?

Cô gái tên Kiều vẻ mặt kiêu căng đáp:

- Đúng rồi, chị mày vừa nhận được thông báo tối nay sẽ tiếp anh Vũ.

Mọi người nhìn Kiều bằng ánh mắt vừa ngưỡng mộ vừa có chút ghen tị:

- Eo ơi chị Kiều sướиɠ thế. Một tháng chỉ cần tiếp anh Vũ vài lần như chị là chẳng mấy thành đại gia rồi.

- Tiếp được anh Vũ nó phải ở cái tầm, hiểu chưa?

Cái Nga lúc này mới ghé vào tai tôi bảo nhỏ:

- Đấy mày thấy chưa? Người như ông Vũ đầy con thèm khát chẳng được. Sểnh ra cái chúng nó bu như ruồi.

Cái Nga vừa dứt lời thì chị quản lý đi tới bảo:

- Chúng mày làm cái gì mà tụ tập hết một chỗ thế này.