Tác Giả: |
Chu Nhất Bạch
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2025-05-20 11:12:04 |
Lượt Xem: |
69 |
Quản Lý: |
Quýt Đại Tiên
|
Là đứa con ở giữa, Giản Song từ nhỏ đã quen với cảnh cha không thương, mẹ không yêu. Suất làm công nhân chính thức bị người khác cướp mất, cô đành nghe theo lời kêu gọi, xuống nông thôn lao động.
Hàng xóm ai cũng bảo cha mẹ nhà họ Giản thiên vị, cảm thấy cô nàng Giản Song vốn mảnh mai yếu đuối, lần này tiêu đời rồi.
Quả nhiên chưa tới một năm, họ đã nghe tin cô không chịu nổi, lấy luôn một người nhà quê.
Sau đó, khi kỳ thi đại học được khôi phục, Giản Song trở lại nhà mẹ đẻ. Cả khu kéo đến xem náo nhiệt, ai nấy đều nghĩ chắc hẳn cô đã bị giày vò đến mức chẳng còn dám gặp người ngoài.
Không ngờ Giản Song lại xinh đẹp hơn cả trước lúc xuống nông thôn, mắt sáng mày ngài, khoác tay một thanh niên cao ráo tuấn tú, hai người như bước ra từ tranh vẽ, khiến đám nam thanh nữ tú trong vùng đều bị lu mờ.
Hỏi ra mới biết, Giản Song chính là thủ khoa của toàn tỉnh Hoa Nam năm ấy, được trường đại học tốt nhất thủ đô tuyển thẳng.
Người nhà họ Giản hối hận đến xanh ruột, chỉ có thể trơ mắt nhìn Giản Song đưa ông bà nội lên thủ đô hưởng phúc. Nghe nói ngay cả tứ hợp viện cũng đã mua xong rồi.
…
Sáng ngày thứ hai sau khi cưới, Giản Song bất ngờ được liên kết với một trò chơi điểm danh.
Điểm danh núi non, được tặng dâu rừng, rau dại, gà rừng, thỏ hoang.
Điểm danh sông suối, được tặng cá, tôm, cua.
Điểm danh cửa hàng hợp tác xã, được tặng vải thô, xà phòng, băng vệ sinh.
Điểm danh ngân hàng, được tặng phiếu tiền, vàng bạc, châu báu.
Điểm danh trường học, được tặng trọn bộ tài liệu ôn thi đại học.
Thế là cuộc sống của Giản Song ở nông thôn lập tức trở nên dễ thở. Mỗi ngày cô chỉ cần dạo chơi khắp nơi điểm danh, rồi hóng chuyện là đủ.
Lúc cô muốn hái rau, chị dâu cả xung phong: “Để chị làm cho.”
Cô muốn giặt đồ, chị dâu hai liền giành lấy: “Để chị làm cho.”
Cô muốn quét nhà, lũ cháu đồng thanh: “Thím út ngồi nghỉ đi, để bọn con làm.”
Đám con dâu thì nói móc, mấy bà mẹ chồng thì chê trách, ai cũng bảo thế này không phải phép.
Nhưng nhà họ Kiều chỉ mỉm cười không nói. Có bản lĩnh thì được người ta cung phụng chứ sao?
Giản Song: “Thích nằm chơi hưởng thụ đấy, sao nào?”
.