Tác Giả: |
Lan Dã
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2025-01-27 11:07:09 |
Lượt Xem: |
1.1K |
Quản Lý: |
Hoa Mộc Lan
|
Kiếp trước, Úc Nam Khanh cải trang thành nam nhân, đỗ đầu trạng nguyên, nhưng vì chọn nhầm chủ mà bỏ mạng nơi hoang viên. Được trọng sinh về trước kỳ thi khoa bảng, nàng không do dự tiếp nhận thánh chỉ, sẵn sàng "xung hỉ" với phế Thái tử.
Người đời đồn rằng phế Thái tử Tiêu Kỳ Lăng nhiều năm trước bị trúng độc nặng, sinh bệnh điên cuồng. Mỗi khi độc phát, ý thức hoàn toàn mất kiểm soát, chỉ có thể gϊếŧ người uống máu để giải tỏa.
Đêm tân hôn, tiếng đao kiếm vang vọng khắp nơi. Úc Nam Khanh vừa định xoay người bỏ chạy thì cảnh tượng trước mắt làm nàng sững sờ.
Giữa sân, xác chết la liệt khắp nơi. Tiêu Kỳ Lăng tóc dài xõa vai, động tác ung dung cởi bỏ áo choàng dày. Dáng người uyển chuyển mà thon thả đập thẳng vào tầm mắt.
Phế Thái tử... là nữ?!
Còn chưa kịp kinh ngạc, ánh mắt đào hoa đáng lẽ nên đầy tình ý kia lại lạnh lùng đâm thẳng vào nàng, mang theo khí chất băng giá cao cao tại thượng như muốn xét hỏi.
Trong lúc nguy cấp, Úc Nam Khanh bỗng lóe lên một kế. Đôi mắt đỏ hoe vì gió quét qua giống như ánh xuân sắc dịu dàng, nàng bước từng bước loạng choạng, lảo đảo ngã thẳng vào lòng Tiêu Kỳ Lăng: "Ta sợ đau lắm, ngươi cắn nhẹ chút được không?"
Tiêu Kỳ Lăng: ...?
Từ đó, Úc Nam Khanh dốc hết tài hoa của mình để thực hiện một loạt "chăm sóc cuối đời" cho Tiêu Kỳ Lăng.
Hôm nay là một câu tình sâu nghĩa nặng, ngày mai là một lời thề không thể sống thiếu nàng. Dựa vào tin đồn rằng Tiêu Kỳ Lăng sắp chết, nàng thậm chí còn dám mặc y phục mỏng manh bò lên giường bệnh, mắt ngấn lệ thề sẽ dùng cả đời để giữ linh hồn nàng ta.
Nhưng Úc Nam Khanh không hề biết, sự thanh tâm quả dục của Tiêu Kỳ Lăng là giả, và việc sắp chết lại càng là giả.
Khi Tiêu Kỳ Lăng giả chết rời đi, trong quân đội xuất hiện một vị mưu sĩ mới. Người này tài hoa xuất chúng, ngay cả việc sắp xếp binh đồ cũng đạt đến trình độ thần kỳ. Tiêu Kỳ Lăng vô cùng vui mừng, quyết định đích thân gặp mặt.
Thế nhưng khi tấm rèm được vén lên, người ngồi phía dưới, lại có đến tám phần giống với vị "tiểu thê tử" yếu đuối không thể tự lo liệu mà nàng từng nuôi trong phủ?
Không, không phải là giống, mà chính là cùng một người!
Tiêu Kỳ Lăng nghe Úc Nam Khanh dùng giọng điệu quen thuộc từng lời "ngưỡng mộ đã lâu", "không thể thiếu ngươi". Nhớ lại những lời tình tứ trong phủ Thái tử bị phế ngày trước, nàng nhếch môi cười lạnh, tháo xuống chiếc mặt nạ.
Tiếng Úc Nam Khanh lập tức tắt ngấm, trong chớp mắt nàng đã định bỏ chạy.
Nhưng muộn rồi.
Đêm đó, Úc Nam Khanh bị bịt kín đôi mắt, chỉ nghe giọng nói trầm thấp mê hoặc từ phía sau vang lên: "Nam Nam ngoan, lại để ta cắn thêm một lần nữa thôi."
….
P/s: Xung hỉ là một phong tục mê tín ở TQ, khi trong nhà có người bệnh nặng lâu năm, người ta dùng sự kiện đám cưới để xua đuổi cái gọi là tà ma, hy vọng hóa ác thành lành, có khi cũng có thể để con cái kết hôn xung hỉ cho cha mẹ ốm đau.
.