Tác Giả: |
Nhưng Tửu
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2025-04-01 23:38:03 |
Lượt Xem: |
891 |
Quản Lý: |
Tiểu Phong Tranh
|
Kiếp trước, sau khi Lộc Vi Miên bị ép gả cho Thiết Diện Quỷ tướng quân - Phong Hành Uyên, vẫn một lòng nhớ nhung Thái tử ca ca của nàng, thủ thân như ngọc vì Thái tử.
Kết quả lại đợi được tin Thái tử đăng cơ cưới biểu muội của nàng, Phong Hành Uyên chết trận.
Lúc này Lộc Vi Miên mới biết rằng nàng chỉ là quân cờ để bọn họ mưu hại Phong Hành Uyên, lôi kéo binh quyền.
Nàng lập tức công tâm mà bị một trận bệnh nặng, hai mắt mù lòa.
Một ngày cung biến, phản quân cử binh gϊếŧ vào, Thiếu Đế Hoàng hậu bị xử tử, nàng bị thủ lĩnh phản quân cướp đoạt, giam cầm trong thâm cung ngày đêm sủng hạnh.
Nàng không nhìn thấy người đó là ai, nhưng cực kỳ sợ kẻ điên này.
Một sớm tỉnh lại, Lộc Vi Miên sống lại vào ngày xuất giá.
Nàng nhìn nam nhân trước mắt, nhớ tới Thái tử và thủ lĩnh phản quân, mới biết phu quân đáng thương của nàng vô tội lương thiện đến mức nào, nàng thề rằng cả đời này sẽ bảo vệ cho hắn thật tốt, không để cho hắn lại bị tai bay vạ gió nữa.
Trong yến hội, Thái tử nói phu quân của nàng cũng không phải kẻ lương thiện gì, Lộc Vi Miên khịt mũi coi thường: “Phu quân ta tao nhã, không hề dối trá vô lễ, làm xằng làm bậy giống như một vài người nào đó.”
Cách vách, Phong Hành Uyên lần đầu được khen đột nhiên sửng sốt, sắc mặt lạnh lẽo chậm rãi biến mất, tao nhã lịch sự đâm tù nhân trong tay một đao!
-
Lộc Vi Miên vẫn xem phu quân của nàng là một người đáng thương, nhưng cứ nuôi dưỡng, tự nhiên không hiểu sao lại cảm thấy phu quân của nàng có chút tương tự với thủ lĩnh phản quân kia.
Nói đùa sao, phu quân lương thiện như vậy không thể nào là nhân vật phản diện điên cuồng kia được.
Cho đến khi Lộc Vi Miên lo lắng sẽ liên lụy đến hắn khiến bi kịch tái hiện, nàng để lại một tờ thư hòa ly rồi cao chạy xa bay, nhưng giữa đường lại bị bắt ngay tại trận.
Phong Hành Uyên giống như thủ lĩnh phản quân trong trí nhớ, lớp mặt nạ bị xé rách mà chậm rãi tới gần, giọng nói âm trầm nham hiểm: “Quả nhiên là phải nhốt phu nhân lại, như vậy thì phu nhân mới không vứt bỏ ta.”
.