Bí Mật Khó Giấu

Chương 3

Sáng hôm sau, Lục Gia Ngư ngủ đến lúc mặt trời lêи đỉиɦ đầu.

Thức dậy rời khỏi giường, tắm rửa thay quần áo, trang điểm một chút, định đi mua sắm

Cô xách túi ngọc trai xuống lầu, thấy chú Vương đang nói chuyện với một thiếu niên dưới cửa, ít nhiều gì Lục Gia Ngư cũng là người coi trọng thể diện, vừa mới sáng sớm xuống lầu đã nhìn thấy trai đẹp, tâm trạng cũng bay bổng hơn nhiều, lúc đi tới của, ánh mắt không kiềm được nhìn hai lần, tò mò hỏi: "Cậu là ai?"

Trần Dụ ngẩng đầu nhìn Lục Gia Ngư.

Lục Gia Ngư sững người trong giây lát, cảm thấy thiếu niên trước mặt trông hơi quen quen, nhưng cô không thể nhớ ra trước đây mình đã gặp cậu ta ở đâu.

Chú Vương giới thiệu: "Cô chủ, đây là Trần Dụ, là gia sư ông chủ mới mời.""

Lúc Lục Gia Ngư nghe ba tiếp tục tìm cho mình giá sư mới, dù có đẹp trai thế nào cũng kệ, cô lập tức cuối đầu, lạnh lùng nói: "Thị trường gia sư bây giờ loạn quá ha, con chó con mèo gì cũng trà trộn vào dạy người khác được, không biết bản thân học tới đâu rồi?"

Trần Dụ cụp mi gần như không thể nhận ra, dần dần cũng nhìn thấy rõ cô Lục kiến thức sâu rộng đang vênh vênh tự đắc.

Chú Vương vội vàng giải thích: "Cô chủ, cháu hiểu lầm rồi. Trần Dụ học cùng trường với cháu, là học sinh có thành tích cao. Ông chủ tính toán bạn cùng tuổi có thể dễ giao tiếp với nhau, hơn nữa kỳ thi nào cũng lọt vào top ba thành phố, có thằng bé dạy kèm một khóa ở nhà, nói không chừng hiệu quả hơn giáo viên"

Lục Gia Ngư chế giễu: "À, thì ra là con mọt sách."

Nói xong, cô lập tức đi thẳng đến chiếc xe giữa sân, kên người: "Chú Chu, đưa cháu tới quảng trường thương mại thế giới."

Lục Lương Sinh thường không có ở nhà, khi đó Lục Gia Ngư là người lớn nhất nơi đây, quản gia và người hầu không gián quản lý cô, đại tiểu thư ra lệnh một cái, không ai không dám nghe theo.

Mặc dù trước đó ông chủ từng dặn, nhốt cô chủ trong nhà không cho ra ngoài chơi, nhưng cô chủ muốn đi xe, phận làm tài xế sao dám không nghe, đành vội vàng bước tới giúp mở cửa, nhanh chóng lái xe ra khỏi sân.

Trần Dụ nhìn chiếc xe dần dần lăn bánh, anh gần như hiểu ra vấn đề nằm ở đâu, sau đó quay đầu về phía chú Vương hỏi: "Cậu ấy luôn như vậy sao?"

Chú Vương thở dài nói: "Đúng thế, trong kỳ nghỉ hè này, chú đã thuê ba gia sư đến dạy kèm, nhưng toàn bị đuổi đi, ông chủ ít khi ở nhà, người làm bọn chú không quản được cô chủ, con bé không muốn học, suốt ngày luôn chống đối với ba mình, không còn cách nào khác, phải tiếp tục nhìn con bé thụt lùi thế này."

Trần Dụ nói ngắn gọn, "Cháu có một cách."

*

Hai giờ sau, Lục Gia Ngư mua sắm ở trung tâm thương mại xong, đang định thanh toán, nhưng khi trả tiền, cô phát hiện ra mấy tấm thẻ ngân hàng không thể nào quét được.

Cô không tin,nói: "Thử lại đi, sao lại không được."

Sắc mặt nhân viên thu ngân có chút xấu hổ, lần lượt thử lại từng tấm thẻ ATM, nhưng vẫn không xác nhận.

Lục Gia Ngư ngây người một lúc, sau đó mới phản ứng kịp, cô đi sang một bên gọi cho Lục Lương Sinh, rất nhanh cuộc gọi được kết nối, Lục Gia Ngư hờn dỗi nói: "Ba có ý gì? Ba dựa vào đâu mà đóng băng thẻ của con."

Lục Lương Sinh nghe thấy thái độ không biết lớn nhỏ của Lục Gia Ngư thì tức giận: "Dựa vào đâu hả, dựa vào ông già này là ba! Mau quay về nhà cho ba, chỉ cần đợt thi trước khai giảng con nhảy lên 200 hạng, ba sẽ rã đông thẻ cho con."

Lục Gia Ngư tức giận lên xe, ra khỏi trung tâm thương mại.